Cô xoay người định rời đi, nhưng Lục Tu Vũ đột nhiên bật ra một tràng cười đầy chua chát.
"Coi thường tôi? Thanh Ý, cô dựa vào đâu mà nói thế?" Cậu nhìn cô, ánh mắt sắc bén nhưng ẩn chứa nỗi đau. "Cô có hiểu tôi không? Cô có biết gia đình tôi khó khăn thế nào không? Những thứ cô dễ dàng có được, chính là những thứ tôi khao khát cả đời!"
Giọng cậu nghẹn lại, nhưng vẫn tiếp tục: "Cô không biết mẹ tôi đã vất vả nuôi tôi lớn lên thế nào. Tôi muốn ra nước ngoài, muốn có tương lai tốt hơn, có gì sai sao? Tôi không có tiền, không có mối quan hệ, vậy thì tôi chỉ có thể nắm lấy cơ hội này."
Lục Tu Vũ nhìn thẳng vào mắt cô, giọng nói trầm xuống: "Hơn nữa, Thanh Ý, từ trước đến nay tôi chưa từng nói… chúng ta là người yêu."
Câu nói của Lục Tu Vũ khiến Tống Thanh Ý sững sờ, đôi mắt mở to đầy kinh ngạc.
"Thì ra là vậy..." Cô cười nhạt, ánh mắt tràn đầy thất vọng. "Lục Tu Vũ, anh giỏi tính toán thật đấy. Thế này chẳng phải là một chân đạp hai thuyền sao? Vậy mà trước đây, tôi vẫn ngây ngô nghĩ rằng anh là một người kiêu ngạo, chính trực. Hóa ra, người đáng cười nhất chỉ có mình tôi."
Chuyện này dĩ nhiên không thể giấu được Khương Ngư. Nhưng sau khi khóc một trận, Tống Thanh Ý lại cười, nói với mẹ rằng mình không sao.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play