"Em muốn gặp thì gặp, không muốn thì thôi, đừng để những người không liên quan ảnh hưởng đến tâm trạng. Không cần phải suy nghĩ đến anh hay bọn nhỏ, quan trọng nhất vẫn là em."
Hoắc Diên Xuyên nhẹ nhàng nói với Khương Ngư sau khi biết được lý do Tống Phương hẹn gặp.
Khương Ngư bật cười: "Vậy nếu em không đi, cô anh có giận không?"
Hoắc Diên Xuyên nhìn cô đầy cưng chiều, xen lẫn một chút bất đắc dĩ: "Em ấy à, chẳng lẽ vì bọn họ giận mà em phải miễn cưỡng mình?"
"Đương nhiên là không rồi. Tại sao em lại phải khiến bản thân khó chịu chỉ để làm vừa lòng người khác?"
"Vậy thì được. Anh cũng không muốn em đi." Hoắc Diên Xuyên thoáng ngừng lại, chậm rãi nói tiếp: "Cô anh đối xử với anh cũng không tệ, nhưng bà ấy có phần kiêu ngạo, với những người mình không thích thì chẳng bao giờ nói được một câu dễ nghe. Nếu bà ấy không hiểu em, rất có thể sẽ không có thiện cảm ngay từ đầu. Khi đó, nếu em bị coi thường, anh và bọn nhỏ chắc chắn không vui. Đặc biệt là Thanh Ý, con bé mà cáu lên thì chẳng chừa mặt mũi cho ai đâu."
Nghe đến đây, Khương Ngư liếc nhìn Hoắc Diên Xuyên, anh cười cười giải thích: "Hơn nữa, trong ba đứa nhỏ, chỉ có Thời Việt theo họ anh. Cô anh chắc chắn sẽ không hài lòng."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play