Chờ sau khi Chu Thiệu rời đi, Hoắc Diên Xuyên mới trở về phòng. Lúc này, Khương Ngư đang yên lặng ngồi trên giường, cúi đầu thu dọn quần áo đã giặt sạch. Anh nhìn cô, không thấy rõ biểu cảm vì cô cúi mặt, nhưng lời nói ban nãy của chính mình bỗng chốc hiện lên trong đầu.
"Khương Ngư, vừa rồi..." Hoắc Diên Xuyên lên tiếng, định giải thích gì đó.
Ngay lúc đó, anh phát hiện khóe mắt của cô hơi đỏ. Trong lòng chợt dậy lên một cảm giác phức tạp: cô ấy nghe thấy những gì mình nói rồi? Vậy là khóc sao? Anh xoắn xuýt không yên, rõ ràng đã nói sẽ coi cô là em gái, không thích cô, nhưng bây giờ lại lo lắng cô buồn vì điều đó.
"Lời tôi nói lúc nãy, cô không cần để ý, tôi chỉ là..."
Khương Ngư ngẩng đầu lên, đôi mắt nhìn thẳng anh với vẻ kỳ lạ. "Anh đang muốn nói gì? Tại sao lại bối rối như vậy?"
Hoắc Diên Xuyên bỗng ngập ngừng. "Chính là... Tôi nói với Chu Thiệu rằng sẽ không thích cô."
Khương Ngư nghe vậy, thản nhiên đáp, "Đây không phải sự thật sao?"
Câu nói dứt khoát của cô khiến Hoắc Diên Xuyên đứng ngẩn người, không biết nên tiếp lời ra sao. "Cô không để ý à?"
Khương Ngư bật cười thành tiếng. "Tại sao tôi phải để ý? Anh nói không phải sự thật à? Tôi không bận tâm đâu. Hơn nữa, anh coi tôi là em gái, tôi thấy vinh hạnh mà. Có gì đáng để buồn chứ?"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT