"Anh tắm xong rồi à? Tôi nấu canh gừng và trứng chiên." Khương Ngư vừa nói vừa mỉm cười, ánh mắt lấp lánh niềm vui.
Hoắc Diên Xuyên thoáng ngẩn người. Ban đầu, anh định phê bình cô vì những chuyện nguy hiểm vừa qua, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt rạng rỡ ấy, lời trách móc chợt nghẹn lại trong cổ họng. Trong khoảnh khắc, anh nhận ra cô vẫn chỉ là một cô bé, nhỏ hơn cả Tú Tú – em gái anh. Nhưng khác với những cô bé đồng trang lứa, cô lại vô cùng hiểu chuyện.
"Được." Anh chỉ thốt lên một chữ, giọng điệu trầm thấp nhưng mang theo sự dịu dàng khó nhận ra.
Hai người ngồi trong bếp, im lặng uống canh gừng và ăn trứng chiên. Khương Ngư ăn rất chậm, nhưng vẫn không quên quan sát nét mặt của Hoắc Diên Xuyên. Anh dường như đang thưởng thức món ăn một cách nghiêm túc, khiến cô bất giác cảm thấy hài lòng.
"Chén bát cứ để đó đi, sáng mai tôi rửa." Hoắc Diên Xuyên đột nhiên lên tiếng, phá vỡ sự yên tĩnh.
"Ừm." Khương Ngư gật đầu, sau đó cả hai trở lại phòng nghỉ ngơi.
Khi Khương Ngư gần chìm vào giấc ngủ, giọng nói trầm ấm của Hoắc Diên Xuyên bất ngờ vang lên trong bóng tối:
"Con bé này, lần sau không được đi ra bờ sông một mình. Nếu cô rơi xuống nước, mà tôi không kịp tới thì sao? Muốn gì thì cứ nói với tôi."
Khương Ngư nằm im lặng một lúc lâu, rồi khẽ đáp: "Được. Nếu tôi muốn đi đâu, sẽ nói với anh trước."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT