Dù trước đây căn phòng đó rất đẹp, nhưng Khương Ngư cũng không có hứng thú ở lại.
Tô Nhu đã cho người dọn dẹp, biến căn phòng cũ của Tống Nghiên Tuyết thành thư phòng.
Vừa về đến nhà, Tống Ngọc Hàn nhìn quanh, thấy Tống Nghiên Tuyết đã biến mất, thậm chí căn phòng của cô ta cũng không còn, lập tức nổi trận lôi đình.
Cậu ta giận dữ quát lớn với người hầu, giọng đầy tức tối:
"Sao lại thế này? Ai cho phép dọn phòng của Nghiên Tuyết? Cô ấy ở đâu?!"
Dưới ánh đèn vàng ấm áp của phòng khách, Khương Ngư ung dung ngồi trên sofa, thong thả nhấp một ngụm cà phê. Từng động tác của cô đều toát lên vẻ tao nhã, thảnh thơi. Loại cà phê này là hàng thượng hạng, đúng là nhà giàu luôn biết cách hưởng thụ.
Tống Ngọc Hàn vừa bước vào, liền trông thấy cảnh tượng ấy, trong lòng dâng lên một cỗ tức giận khó tả. Cậu ta nghĩ đến gương mặt đầy nước mắt của Tống Nghiên Tuyết, nghẹn ngào nói với mình rằng cô không muốn rời khỏi nhà họ Tống. Trong mắt cậu ta, tất cả đều là do Khương Ngư ép buộc, quá đáng đến cực điểm! Không nhịn được, cậu ta lớn tiếng chất vấn:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play