Bầu không khí còn chưa kịp lắng xuống thì một giọng nói nhẹ nhàng xen vào:
"Khương Ngư, chị sao có thể nói vậy chứ? Chị làm thế chẳng phải đang làm khó anh Diên Xuyên sao? Nếu không thể tiếp tục sống chung thì ly hôn đi."
Tống Nghiên Tuyết bước tới, nở một nụ cười dịu dàng, cố ý đứng sát về phía Tống Phương, rõ ràng là tỏ ý mình đứng cùng phe với nhà họ Hoắc.
Dù biết nói vậy có thể khiến Tô Nhu không hài lòng, nhưng lúc này cô ta không thể bận tâm đến điều đó. Cô ta biết rõ, Tô Nhu vốn không có nhiều tình cảm với cô con gái nuôi này, vậy nên thứ duy nhất cô ta có thể dựa vào chính là nhà họ Hoắc.
Chỉ cần chiếm được lòng nhà họ Hoắc, dù sau này không còn nhà họ Tống chống lưng, cuộc sống của cô ta cũng chẳng thiếu thốn gì.
Không thể không nói, Tống Nghiên Tuyết là người khôn khéo, biết rõ vị trí của mình và làm sao để đạt được lợi ích lớn nhất.
Nhưng cô ta lại sai một điểm—đó là cho dù Tô Nhu có không yêu thương cô ta như con ruột thì cũng không đến mức vô tình. Dù sao cũng là người bà ta nuôi nấng nhiều năm, mà nhà họ Tống trước nay vẫn chưa bao giờ bạc đãi cô ta.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play