Nhạc Hồng Linh lập tức bày ra vẻ độ lượng, mỉm cười: "Diên Xuyên, không sao đâu. Em còn chưa đến mức so đo với một cô bé như đồng chí Khương."
Hoắc Diên Xuyên gật đầu: "Tôi thay cô ấy nói xin lỗi với cô."
Sau khi tiễn Nhạc Hồng Linh đi, Hoắc Diên Xuyên liền quay về bên cạnh Khương Ngư. Cô đã lấy lều dã ngoại ra, chuẩn bị đóng quân.
Anh thở dài trong lòng: "Em đừng trêu chọc Nhạc Hồng Linh nữa."
Khương Ngư nhếch môi, giọng điệu đầy chế giễu: "Ai trêu chọc cô ta? Là cô ta tự đi gây chuyện trước. Còn dám nói lời trà xanh, cũng không soi gương nhìn lại xem trên mặt mình có đến hai lớp phấn. Thật sự nghĩ mình là hoa trắng nhỏ sao? Rõ ràng là hoa cúc già rồi."
Hoắc Diên Xuyên nhịn cười, bất lực lắc đầu.
Dù sao Nhạc Hồng Linh cũng không phải người tốt gì. Chờ đến khi anh hoàn thành nhiệm vụ, cứu được đứa bé kia, Nhạc Hồng Linh...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play