Hoắc Diên Xuyên nhíu mày nhìn vết đỏ trên mặt Nhạc Hồng Linh. Dù trong lòng không hoàn toàn tin lời cô ta, nhưng anh cũng hiểu rằng tính cách Khương Ngư đôi lúc khó nhẫn nhịn. Anh thầm nghĩ, có khi nào cô nổi giận thật và ra tay với Nhạc Hồng Linh không? Anh lại lo lắng không biết tay cô có đau không sau cú tát kia.
Tuy trong lòng chán ghét Nhạc Hồng Linh, nhưng Hoắc Diên Xuyên không để lộ ra ngoài. Cô ta vẫn còn hữu dụng với nhiệm vụ hiện tại.
“Thật sao? Có lẽ tâm trạng của Khương Ngư không tốt, em cũng đừng để bụng. Đây, cầm lấy mười đồng, mua thuốc mỡ về mà bôi.”
Nhạc Hồng Linh thoáng không vui vì thái độ hờ hững của Hoắc Diên Xuyên, nhưng cô ta biết không thể ép anh quá.
“Diên Xuyên, anh tốt với em quá. Em không trách Khương Ngư đâu, dù sao thì cô ấy cũng có lý do để không vui. Chúng ta mới là người có lỗi với cô ấy. Sau này, nếu thật sự ở bên nhau, chúng ta có thể bù đắp cho cô ấy bằng một khoản tiền.”
Câu nói của Nhạc Hồng Linh như một mũi dao cắm sâu vào lòng Hoắc Diên Xuyên. Anh nghiến răng, cảm giác bất lực và tức giận dâng trào. Anh không muốn Khương Ngư phải chịu bất kỳ tổn thương nào, nhưng tình hình trước mắt quá phức tạp, anh không thể để cô bị cuốn vào.
Khi về đến nhà, Hoắc Diên Xuyên thấy Khương Ngư ngồi trên ghế sofa đọc sách. Cô không mang tất, đôi chân trắng nõn gác lên ghế. Anh bước đến, nhẹ nhàng đặt chân cô vào tay mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT