Đêm đó, Khương Ngư chỉ biết trốn trong phòng, khóc suốt cả đêm. Tiếng cười nói vui vẻ vang lên từ bên ngoài như từng nhát búa giáng xuống lòng cô. Ngay lúc đó, cô đã quyết định. Cô phải rời khỏi nhà họ Hoắc, đi thật xa. Còn về đứa bé kia, từ giờ trở đi, nó không liên quan gì đến cô và gia đình này nữa.
Nhưng Nhạc Hồng Linh không dừng lại. Nhân lúc mọi người trong nhà họ Hoắc ra ngoài, cô ta đến gõ cửa phòng của Khương Ngư.
"Khương Ngư, hôm nay cô cũng thấy rõ rồi. Cô thật sự may mắn khi được ở bên Diên Xuyên bao năm qua, nhưng anh ấy chưa bao giờ yêu cô. Nhìn lại mình đi, ngoại hình không tệ, nhưng thân phận, địa vị của cô so với tôi thì sao? Cô chẳng thể giúp được gì cho công việc của anh ấy."
Nghe đến đây, Khương Ngư giận đến mức toàn thân run rẩy.
"Đúng là có thể anh ấy không thích tôi. Nhưng hiện tại tôi mới là vợ hợp pháp của anh ấy! Còn cô, cô là cái gì? Một kẻ thứ ba, một người tình không hơn không kém! Còn đứa con của cô, nó là con ngoài giá thú, cả đời không thể ra ánh sáng!"
Câu nói sắc lạnh của Khương Ngư khiến Nhạc Hồng Linh cười khẩy.
"Ha ha, Khương Ngư, cô nghĩ tôi vô sỉ, hèn hạ, đúng không? Nhưng trong mối quan hệ ba người, kẻ không được yêu mới chính là kẻ thứ ba. Còn con tôi, nó có phải con ngoài giá thú hay không, thì phải xem cô thế nào đã. Nếu là tôi, tôi sẽ nhân cơ hội này cầm một khoản tiền, ly hôn với Hoắc Diên Xuyên, rồi sống cuộc đời của riêng mình. Tất nhiên, nếu cô vẫn mặt dày ở lại thì cũng được thôi. Nhưng tôi sẽ bảo Trường An, dù nắng hay mưa, chúng tôi vẫn sẽ về thăm ông cụ Hoắc. Cô nghĩ xem, ông ấy có nỡ từ chối cháu trai của mình không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT