“Mẹ ơi, tiền của anh cả không tiêu cho con thì chẳng lẽ lại để Khương Ngư tiêu? Thà để con dùng còn hơn!” Hoắc Tú Tú thản nhiên đáp, không thấy mình sai chút nào.
“Con nói gì cũng hay!” Tống Phương cười nhạt.
Bỗng, Hoắc Tú Tú hỏi: “À, mẹ, sao mẹ lại cho thím Vương về nhà sớm thế? Thím ấy không ở đây thì ai làm việc nhà?”
“Đợi anh cả con và Khương Ngư về, cứ để Khương Ngư làm. Cưới cô ta về đâu phải để làm cảnh. Đã không có học thức thì ít nhất cũng phải hữu dụng chứ.”
“Phải đó, người nông thôn làm việc tay chân quen rồi. Nhưng mà tay chân cô ta vụng về, mẹ nhớ nhắc cô ta đừng làm hỏng đồ trong phòng con.”
“Cô ta mà dám làm hỏng, mẹ không để yên đâu!” Tống Phương vừa dứt lời thì điện thoại reo.
Bà nhấc máy, giọng nói dịu dàng: “Alo, Diên Xuyên à? Khi nào con về thế?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play