Nói đến đây, anh liếc nhìn Khương Ngư, ánh mắt như có điều gì đó muốn nói nhưng lại ngập ngừng.
“Anh làm sao thế?” Khương Ngư hỏi, hơi nhướn mày.
“Không có gì.” Anh dừng một chút rồi nói tiếp, “Anh đang nghĩ, dù không về nhà ăn tết, cũng nên mua vài món gửi về. Như thế thì ở nhà cũng không có lý do để bới móc gì.”
Khương Ngư im lặng, mím môi. Tặng quà cho Tống Phương và Hoắc Tú Tú – mẹ và em gái của Hoắc Diên Xuyên – không phải điều cô muốn chút nào. Cô nhớ rõ kiếp trước, khi cô còn chưa có việc làm, mọi chi tiêu trong nhà đều do Hoắc Diên Xuyên gánh vác. Vì vậy, Tống Phương thường xuyên nói bóng gió, rằng cô chỉ là một con nhóc quê mùa, dựa vào con trai bà để sống như một thiếu phu nhân, còn Hoắc Diên Xuyên thì làm việc vất vả bên ngoài.
Quà cáp gửi về ngày lễ tết càng không khiến hai người đó hài lòng. Nếu quà đắt, họ trách cô hoang phí; nếu rẻ, họ lại nói cô không có tâm. Vì thế, Khương Ngư chẳng muốn tự chuốc phiền phức. Cô hiểu ý của Hoắc Diên Xuyên, rằng anh muốn cô mua quà để ghi điểm với Tống Phương. Nhưng cô thì nghĩ khác: cô kết hôn với anh, không phải với mẹ và em gái anh.
Suy nghĩ ấy khiến cô dứt khoát từ chối.
“Được thôi, nếu anh muốn mua gì gửi về thì em có thể đi cùng anh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT