"Được rồi, tôi sẽ đi lo chuyện này," Chu Thiệu nói trước khi rời đi, trong lòng thầm nghĩ lần này Từ Uyển chắc chắn không thoát nổi.
Khi chỉ còn lại hai người trong phòng, Hoắc Diên Xuyên chợt quay sang nhìn Khương Ngư. Anh hơi chột dạ, vẻ mặt có chút do dự.
"Em có sợ không?" Anh hỏi, giọng điệu mang theo chút lo lắng. "Có phải em thấy anh... xấu xa không?"
Khương Ngư ngẩng lên nhìn anh, bật cười. "Hoắc Diên Xuyên, từ khi nào mà anh lại không được tự nhiên như vậy?"
Hoắc Diên Xuyên thấy cô không hề tỏ vẻ lo lắng hay sợ hãi, trong lòng cũng nhẹ nhõm. Ánh mắt anh sáng lên, dịu dàng nhưng chân thành.
"Vì anh không muốn em sợ anh, hay ghét anh. Khương Ngư, anh chưa từng nói với em rằng anh không phải người tốt lành gì. Anh cũng biết tức giận, biết đố kỵ. Nếu anh như vậy, em có còn thích anh không?"
Câu hỏi thẳng thắn của Hoắc Diên Xuyên khiến Khương Ngư hơi bất ngờ. Nhưng thay vì cảm thấy khó chịu, cô lại thấy ấm áp. Cô chọc nhẹ ngón tay lên má anh, nụ cười khẽ hiện lên môi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play