"Chăm chỉ quá nhỉ?" Hoắc Diên Xuyên vừa cởi cúc áo vừa cười hỏi.
"Đã mấy ngày không đến trường rồi, không chăm chỉ không được."
Ánh đèn vàng dịu hắt lên gương mặt Khương Ngư. Làn da trắng hồng cùng đôi lông mi dài tạo thành một cái bóng mờ trên má. Trông cô như đang phát ra ánh sáng nhẹ nhàng, ấm áp.
Ánh mắt của Hoắc Diên Xuyên dần trở nên sâu thẳm, cổ họng anh khẽ căng lại. Là đàn ông, lại còn trẻ khỏe, anh không thể không cảm nhận được sức hút từ cô. Trong mắt anh, Khương Ngư lúc này chẳng khác nào chú thỏ trắng nhỏ, khiến con sói lớn như anh khó lòng kiềm chế.
Anh cố giữ giọng bình thản, hỏi: "Còn cơm không?"
"A, anh chưa ăn à?"
"Chưa." Hoắc Diên Xuyên trả lời thật thà. Từ ngày quen với tay nghề nấu nướng của cô, anh thấy đồ ăn ở ngoài chẳng còn ngon miệng nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT