Ảo giác, nhất định là ảo giác!
Tiêu Thanh Hà từ chối nhớ lại những chuyện xảy ra dưới hồ, liền đổi đề tài nói: “Sư đệ, bây giờ chúng ta đang ở đâu?”
“Là sào huyệt của bạch tuộc yêu, gã bị ta đánh trọng thương, lẩn trốn dưới Hồ Hắc Thủy nghỉ ngơi lấy lại sức, cũng thả nọc độc làm ô nhiễm Hồ Hắc Thủy, ý đồ dùng nó để trả thù sư huynh cùng ta, giam cầm chúng ta tại đây.”
Lúc này, mặt hồ nước vô cùng vẩn đục, bốc lên mùi tanh nồng nặc, cây cỏ bên hồ không phải bị khô héo thì cũng mục rữa, có thể thấy độc tính trong hồ nước mạnh tới cỡ nào.
Mặt hồ khẽ gợn sóng, chậm rãi nhô lên một đầu đen ngòm, chính là tên bạch tuộc yêu còn chút hơi tàn.
Bộ dáng gã tiều tụy, tự biết không địch lại, còn không làm gì được Tạ Quân, chỉ có thể trốn trong nước độc, phát ra tiếng cười khặc khặc âm hiểm.
“Hang động này bị ngăn cách với thế gian, chỉ có hồ nước thông ra ngoại giới, đáng tiếc nước này các ngươi không chạm vào được, chỉ cần một chạm, máu thịt các ngươi sẽ bị ăn mòn gần như không còn, nhanh chóng biến thành một bộ xương khô. Đây chính là cái giá các ngươi dám đả thương ta!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play