Từ lúc nhỏ bên cạnh Chu Ngư đã có một “bạn trai khuê mật”.
Không những đẹp trai, thẩm mỹ xuất sắc, đi đến đâu theo đến đó, mà còn mang lại đầy giá trị cảm xúc.
Có thể nói ngoại trừ bố mẹ, Đoạn Tây Kiều là người thân thiết và tin cậy nhất của Chu Ngư.
——
Cho đến ngày hôm đó, một bạn sinh viên thể thao của lớp bên cạnh hẹn Chu Ngư cuối tuần cùng nhau ra ngoài.
Chu Ngư có chút động lòng, thế là như thường lệ hỏi thăm ý kiến của "khuê mật”.
“Đi đi.” Đoạn Tây Kiều dường như không để tâm, thậm chí có lòng tốt nhắc nhở, “Cậu ấy đã tập luyện cả một tuần, khá vất vả đó, hay là đi thư viện?”
——
Thế là cuối tuần ở thư viện, Chu Ngư và bạn sinh viên thể thao ngồi ở vị trí dưới bảng thông báo “giữ im lặng”, nhìn nhau không nói, cả một ngày cũng không nói được mấy câu.
Từ đó, “diệu kế” của Đoạn quân sư ngày càng nhiều.
Đoạn Tây Kiều: “Khuyên cậu đừng đi xem trận đấu bóng, nếu thua trước mặt cậu thì càng xấu hổ hơn.”
Đoạn Tây Kiều: “Sinh viên thể thao phải giữ dáng vóc, bánh quy thì bỏ đi, chỉ cho tớ là được rồi.”
Đoạn Tây Kiều: “Quà tặng tốt nhất nên trả lại, quan hệ giữa nam và nữ một khi liên quan đến vật chất là thô tục.”
——
Không ngoài dự đoán, Chu Ngư và bạn sinh viên thể thao càng ngày càng xa cách, vào một đêm, Chu Ngư phát hiện bản thân bị xóa khỏi danh sách bạn bè rồi !
Chu Ngư trong hoang mang chỉ có một chút buồn bã, cho dù đến lúc này rồi cô cũng chỉ cảm thấy là vấn đề của bạn sinh viên thể thao.
Đoạn Tây Kiều tuyệt đối sẽ không bao giờ lừa dối cô!
——
Vào đêm liên hoan tốt nghiệp, Chu Ngư ngơ ngác che lại đôi môi bị hôn, hơi thở nóng bỏng của người đó vẫn còn sót lại, nhưng cô trong lòng vẫn cứ thay Đoạn Tây Kiều tìm đủ mọi lí do.
“Cậu có phải là uống say rồi…”
“Không phải.” Đoạn Tây Kiều lại hôn cô thêm một lần nữa, cùng cô trán chạm trán, hơi thở nóng rực, “Theo đuổi cậu lâu như vậy rồi, lần này hiểu rõ rồi chứ?”
*Chuyện theo đuổi cậu, tớ đã làm suốt mười bảy năm rồi.
*Sau này, có thể đổi thân phận ở bên cậu không?