Tiểu Liên thở dài nói: “Là lỗi của tôi, mấy năm nay tôi chỉ mải chăm con, chậm trễ việc buôn bán.”
Mẹ Hoắc lập tức tiếp lời: “Cháu nuôi con một mình đương nhiên vất vả rồi, chuyện này cháu đã nói trước với dì, chúng ta đều biết.”
Thấy Tô Thanh Thanh nhìn con trai mình chằm chằm, Tiểu Liên kéo con trai ra sau lưng bảo vệ theo bản năng, sau đó ấp a ấp úng, nói: “À, vừa rồi Tiểu Quyên gọi điện thoại cho cháu nói, bây giờ người trong huyện đang cười c.h.ế.t nhà họ Hoắc rồi.”
Mẹ Hoắc sửng sốt: “Làm sao vậy?”
Tiểu Liên liếc mắt nhìn Tô Thanh Thanh một cái: “Trước đây không phải Thanh Thanh tuyên truyền khắp nơi, nói Tô Nhuyễn không thể sinh sao? Kết quả tiết mục vừa chiếu ra, mọi người đều cười nhạo nhà họ Hoắc có mắt không tròng, coi bảo bối là mắt cá, không ăn được nho mới nói nho chua.”
Sắc mặt ba người nhà họ Hoắc lập tức trở nên khó coi.
Tiểu Liên vẫn đang tiếp tục: “Nhà dì còn đuổi việc hết thân thích trong nhà máy ở Ninh Thị, nghe nói người trong huyện đều đang mắng nhà họ Hoắc không phải thứ tốt.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT