Hoắc Hướng Dương cố ý dẫn Tô Thanh Thanh đi dạo quanh nhà máy một vòng, trước tiên đuổi việc cậu cả Hoắc và người chú họ làm bảo vệ kia, dư lại Tô Thanh Thanh tỏ vẻ để mẹ Hoắc tự mình tới đuổi người.
Hoắc Hướng Dương cũng đáp ứng lưu loát, sau đó bọn họ còn đi dạo trung tâm thương mại một vòng, xách túi lớn tủi nhỏ về nhà. Khi về quả nhiên mẹ Hoắc đã hốc mắt đỏ bừng, hiển nhiên vừa khóc một hồi, định dùng biện pháp cũ, bán thảm với con trai.
Tô Thanh Thanh quơ quơ túi đựng châu báu Thịnh Thế trong tay, mắt đầy thâm ý, nói: “Anh Hướng Dương, em cho rằng bà Hứa sẽ không thích làm bạn với người nhân phẩm thấp kém đâu, đúng không?” Nói xong đi thẳng về phòng.
Không chỉ nhân phẩm không được thấp kém, còn phải lương thiện có năng lực.
Vì thế mấy ngày tiếp theo, Hoắc Hướng Dương dẫn Tô Thanh Thanh đi khoe ân ái khắp nơi trong khu tập thể, khen ngợi đủ điều, nói nhà họ Hoắc được như ngày hôm nay, không thể không kể tới công lao của Tô Thanh Thanh.
Còn về sắp xếp công việc cho cậu thanh niên Tiểu Kiệt nhà hàng xóm, tất nhiên là không rồi, chỉ nói một câu người lớn trong nhà ham hư vinh, thích nghe nịnh hót thuận miệng đồng ý mà thôi, thực tế căn bản không thể quyết định.
Vì thế chưa tới hai ngày hướng gió đã thay đổi, con dâu phá của nhà họ Hoắc thật ra là làm việc bên ngoài, vì có năng lực kiếm được nhiều tiền, nên bà cụ trong nhà cảm thấy bị con dâu chèn ép, chiếm hết nổi bật, mới cố ý đóng vai người bị hại, còn nhân lúc người ta không có nhà trộm tiền của con dâu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play