Tô Nhuyễn xách theo một túi trái cây chạy đi tìm Ngôn Thiếu Dục, khi xuống lầu vẫn trông thấy mẹ Tống và Tống Tiểu Trân đang lôi kéo nhau. Lúc này đã là năm giờ chiều, thời tiết rất lạnh, cho nên bên ngoài người không nhiều lắm.
Chắc là hai người kia cũng sợ người khác thấy, trốn trong một góc cửa khu tập thể, Tô Nhuyễn đến gần còn mơ hồ nghe được tiếng Tống Tiểu Trân suy sụp nói: “Mẹ! Mẹ điên rồi! Mau để con về!”
“Về cái gì mà về!” Lúc này mẹ Tống hoàn toàn khác với dáng vẻ khi ở trước mặt Cao Cường, bà ta tức giận nói: “Con để bọn họ tùy ý giày xéo như vậy sao?”
“Mẹ vừa biết tin nó còn nuôi gái bên ngoài, con không quản được à? Tiêu đều là tiền của con đó! Nuôi gái bên ngoài không mất vài trăm sao, tiền nuôi gái một tháng đủ cho em trai con làm ăn buôn bán rồi.”
Hình như càng nói càng giận, bà ta oán trách Tống Tiểu Trân: “Là sinh viên mà một thằng đàn ông cũng không giữ được, phí công nuôi mày ăn học lâu như vậy!”
Giọng Tống Tiểu Trân mang theo tiếng khóc nức nở: “Vì sao con biến thành cái dạng này mẹ không rõ sao? Con van mẹ, mẹ đừng tới tìm con nữa, con không có tiền, hiện tại một phân tiền bọn họ cũng không cho con! Con cũng không lo được cho em trai con!”
“Đừng đứng đây nói lời mê sảng, nó là em trai mày đấy, mày không lo cho nó ai lo?” Mẹ Tống tức giận mắng: “Có điều không thể để Cao Cường tùy ý như vậy, quá đáng lắm!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play