Tô Nhuyễn chìm trong hơi thở thân thuộc đến bình minh, sau đó bị tiếng pháo trúc bên ngoài đánh thức, còn xen lẫn tiếng trẻ con hưng phấn kêu to: “Tuyết rơi rồi.”
Tô Nhuyễn mở to mắt, bị người nào đó bắt hôn môi thân mật một lát theo lệ thường, sau đó mới mặc quần áo đứng dậy.
Rèm kéo ra, quả nhiên bên ngoài đã đổ mưa tuyết. Tô Nhuyễn vô thức lộ ra ý cười, năm trước khi mới dọn vào tân phòng cũng như thế…
Không, không giống nhau.
Bên hông bị hai cánh tay ôm chặt, Tô Nhuyễn thả lỏng cơ thể, dựa vào lồng n.g.ự.c người phía sau, hai người cùng nhau ngắm tuyết rơi bên ngoài, năm nay cảm giác ấm áp và hạnh phúc không chỉ vì có hệ thống sưởi.
Tô Nhuyễn quay đầu lại, cọ vào khuôn mặt đang gác trên vai mình. An tâm, sung sướng, ngọt ngào, còn rất nhiều cảm giác không thể nói thành lời, chỉ cảm thấy cứ như vậy cả đời là đủ viên mãn rồi.
Nhưng mà hiển nhiên Lộc Minh Sâm còn tham lam hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT