Cảm giác áp bách mãnh liệt ập vào mặt, không hiểu sao Tô Nhuyễn lại cảm thấy có chút nguy hiểm, có điều ánh mắt Lộc Minh Sâm nói cho cô, nếu cô dám lui về phía sau một bước, chắc chắn sẽ phải chết.
Tô Nhuyễn đứng yên không nhúc nhích, Lộc Minh Sâm đi tới giang hai tay ra ôm lấy cô. Được vây quanh bởi hơi thở quen thuộc, nguy hiểm gì đó, ngường ngùng gì đó, đột nhiên Tô Nhuyễn đều không nghĩ tới, ngay cả bản thân cô cũng không biết mình nhớ anh đến mức nào.
Nhớ nhung như tìm được nơi phát tiết, Tô Nhuyễn duỗi tay ra ôm lại, xung quanh lập tức truyền đến tiếng hoan hô ồn ào và tiếng hưng phấn kêu to, Tô Nhuyễn vùi đầu trong n.g.ự.c Lộc Minh Sâm, không muốn để ý.
Tay Cố Tuấn Phi đang đánh đàn ghi ta ngừng lại, ngơ ngác nhìn hai người ôm nhau trước mặt mình, lại nhìn bạn học hò hét cổ vũ xung quanh, vẻ mặt mờ mịt.
Sau đó lại đối mặt với biểu cảm cũng mờ mịt của Bạch Khả Hân, sao lại thế này? Không phải bọn họ tới giúp mình sao?
Lộc Minh Sâm ôm chặt Tô Nhuyễn, ấn cô vào n.g.ự.c mình, quay đầu nhìn Cố Tuấn Phi: “Hát không tệ, tiếp tục đi.”
Giọng điệu lười nhác lại thản nhiên như vậy, trong nháy mắt bản thân Cố Tuấn Phi cũng tưởng rằng mình tới để biểu diễn trợ hứng cho hai người kia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT