Đến giờ ăn cơm trưa, nghĩ đến hiểu lầm hôm đó Tô Nhuyễn lại buồn cười.
“Từ khi đọc thư xong vẫn luôn cười, kể cho chúng tớ vui cùng nào.” Triệu Yến Yến tò mò muốn chết.
Tô Nhuyễn còn chưa nói lời nào, Cố Tuấn Phi đã bưng khay đồ ăn đi tới: “Đàn em, sáng nay thật ngại quá.”
Tô Nhuyễn làm ra biểu cảm mờ mịt: “Ngại cái gì?”
Diễn, cô cứ diễn tiếp đi. Cố Tuấn Phi thầm nghĩ, cô gái này đúng là trầm ổn thật.
Anh ta nở nụ cười mê người, nói: “Buổi sáng chơi bóng rổ, thiếu chút nữa đập trúng cô.”
Lúc này hình như mới nhớ ra, Tô Nhuyễn nhìn anh ta, nghi hoặc nói: “Không đập trúng, tôi né được.” Cho nên đừng tới đây dây dưa làm quen nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT