Khi mẹ Hoắc và Hoắc Hướng Mỹ dùng vẻ mặt đầy chờ mong nhìn Tô Thanh Thanh, chân Tô Thanh Thanh đột nhiên bị chuột rút, chật vật ngồi xuống ghế dựa sau lưng, nhìn mẹ Hoắc xoa bóp chân cho mình. Đột nhiên Tô Thanh Thanh ý thức được, cô ta cần gì chịu khổ như vậy…
Tô Nhuyễn buôn bán mấy thứ vụn vặt này, chẳng qua là vì cô ta không được Lộc Minh Sâm yêu thích, bất đắc dĩ mới phải tự lực cánh sinh.
Còn cô ta, cô ta có mẹ chồng thông tình đạt lý, có chồng yêu thương chiều chuộng, đâu cần cô ta làm những việc này?
Đúng là choáng váng mà, tự dưng cô ta đi so với Tô Nhuyễn làm gì, dù Tô Nhuyễn có thể kiếm được mười vạn một tháng thì sao? Đó cũng là do đối phương mệt sống mệt c.h.ế.t mới kiếm được, cuối cùng không phải vẫn không so nổi với anh Hướng Dương…
Nghĩ đến đây cô ta duỗi thẳng chân để mẹ Hoắc mát xa giúp mình, sau đó nói: “Mẹ, con thấy không cần thiết tranh với chị ta chuyện này, bày quán họp chợ quá mệt mỏi, đợi anh Hướng Dương mang quần áo về rồi, chúng ta bán quần áo, ít nhất một bộ có thể kiếm vài chục đồng, một tháng có thể nhẹ nhàng kiếm hai ba vạn, áp chị ta dễ như trở bàn tay.”
Tay mẹ Hoắc đang mát xa chân cho cô ta ngừng lại, đáy mắt hiện lên một tia bất mãn, ngẩng đầu lại vẫn cười hiền lành như cũ: “Còn hơn tuần nữa Hướng Dương mới trở về, trong khoảng thời gian này dù sao chúng ta cũng rảnh rỗi, con lại khéo tay như vậy, tiện tay làm thêm một chút là được. Nếu con mệt thì ở nhà nghỉ ngơi, làm xong để mẹ với Hướng Mỹ đi bán.”
“Bán xong mua cho con con gà, hầm canh uống.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play