Thân thể khô nóng, Lộc Minh Sâm cảm thấy khát nước, muốn dậy rót chút nước uống, kỳ quái là làm thế nào cũng không mở mắt được.
“Anh Minh Sâm?” Một bàn tay đặt trên n.g.ự.c anh, người anh càng nóng hơn.
“Muốn uống nước à?” Giọng nói kia hỏi tiếp: “Sao lại không vào nhỉ?”
Rất nhanh một đôi môi mềm mại đã đè xuống, cuối cùng anh đã uống được nước, nhưng mà càng uống lại càng khát, xúc động điên cuồng dâng lên trong ngực, nhận thấy người kia sắp rời xa mình, gần như anh không không chế nổi chặn đối phương lại, bám chặt thứ duy nhất có thể khiến mình giải khát kia không cho tẩu thoát.
Không đủ, vẫn không đủ…… Luôn có cảm giác phải ăn luôn người trong lòng mới có thể giải được cơn khát trong xương cốt.
Nghe đối phương khóc thút thít, biết không nên làm cô khóc, cuối cùng Lộc Minh Sâm cũng mở mắt ra, lại trông thấy quần áo trên người Tô Nhuyễn gần như đã rách hết, hai tay ôm chiếc váy đỏ rách nát che trước ngực, khóc như hoa lê dính mưa: “Lộc Minh Sâm, anh định ăn em?”
!!!!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT