Lý Phú Quý quay đầu nhìn về phía Tô Nhuyễn: “Nhuyễn Nhuyễn, cậu gọi là Nhuyễn Nhuyễn cũng được nhỉ? Tiền của cháu để trong tay cũng là tiền chết, cho cậu Ba của cháu mượn sang năm là có thể kiếm thêm mấy ngàn, thích hợp biết bao.”
“Chẳng lẽ cháu còn sợ cậu ruột cháu hãm hại cháu sao?”
Nói xong ông ta lại nhìn về phía Lộc Minh Sâm: “Không phải chồng cháu còn là quan quân lợi hại, từng g.i.ế.c người sao? Cũng không cần sợ thằng nhóc Mao Hắc Tử kia giở trò…”
Tô Nhuyễn chú ý tới biểu cảm của Lộc Minh Sâm, lập tức phát hiện ra có điểm không ổn, hình như anh rất kiêng kỵ người khác nói ra hai từ “Giết người”.
Bà ngoại Lý phản ứng cực nhanh, lập tức mắng: “Cái thằng Cẩu Đản thối này, bảo sao mùng hai tết đã chạy tới đây, hóa ra là có ý đồ xấu với Nhuyễn Nhuyễn nhà chúng ta.”
“Cháu đừng nghe những lời đồn vớ vẩn đó, hai đứa nhỏ vừa mới kết hôn lấy đâu ra tiền? Thím đây nhiều con nhiều cháu hiếu thuận như vậy, cũng chưa có được bằng ấy tiền đâu.”
“Ai da, thím, thím cần gì phải giấu diếm như vậy.” Hiển nhiên Lý Phú Quý cũng là người thẳng tính: “Cháu dâu nhà lão Trương cuối thôn kia, cũng chính là chị em dâu họ với cô cháu ngoại vàng bạc này nhà thím, đều tính sổ rõ ràng cho mọi người rồi, chưa cần tính của hồi môn, chỉ tính riêng tiền thưởng tiền trợ cấp của cháu rể thím thôi đã có sáu bảy vạn rồi, chuyện này cả thôn đều biết.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT