Tô Nhuyễn không nghĩ tới chuyện Tống Tiểu Trân nữa, nếu là có ý đồ với cô, vậy thì sớm hay muộn cũng sẽ tới trước mặt cô.
Tuy rằng sáng sớm mùng một mọi người đã có chút ít không thoải mái, nhưng sáng sớm mùng hai, tất cả đều tinh thần sáng láng.
Theo tục lệ của tỉnh Đông Lâm, mùng hai là ngày về nhà mẹ đẻ, vì thế Tô Nhuyễn lại bám đuôi Lý Nhược Lan, cả gia đình hưng phấn về thôn Lý.
Lần này nhà bà ngoại còn náo nhiệt hơn lần trước, con gái của các cậu đã gả ra ngoài cũng dẫn theo con rể về chúc tết, còn cả các chị dâu trước đó bận việc ngoài cửa hàng, hôm nay đều cố ý ở lại chiêu đãi con rể, còn mình thì đợi đến mùng sáu mới về nhà mẹ đẻ.
Đây cũng là quy định nhiều năm trước thôn Lý đã lập ra.
Tô Nhuyễn nhìn nhà trẻ của bà ngoại đã mở rộng thêm sắp hơn mười đứa trẻ rồi, đám trẻ con bốc kẹo, chơi đùa, gương mặt ngây thơ non nớt, lập tức lây nhiễm sang mọi người.
Hình như Quả Táo Nhỏ lần trước được Lộc Minh Sâm cứu vẫn nhớ rõ anh, vừa thấy bọn họ đã cất bước chạy tới, lần này cô bé thôn minh hơn, trực tiếp ôm lấy chân Lộc Minh Sâm, rồi mới ngửa đầu cười với anh, mở miệng gọi “Dượng”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT