Khi mọi người chạy ra ngoài, đám trẻ lớn hơn đã tách hai đứa nhỏ ra rồi. Nhà họ Lý nhiều người, Ngôn Thiếu Thời không chịu thiệt, Tô Minh Phong vẫn đang giãy giụa trong lòng anh họ muốn lao tới, miệng mắng ra những lời không sạch sẽ về Tô Nhuyễn và người nhà họ Lý.
Tô Văn Sơn thấy ánh mắt người chung quanh dừng trên người mình, sắc mặt biến thành màu đen, bước đến xách gáy áo Tô Minh Phong lên, giận mắng: “Mày im miệng cho tao!”
Ngôn Thành Nho cũng vội vàng chạy tới, trên người ông ấy vẫn đeo tạp dề, trừng mắt với Ngôn Thiếu Thời: “Sao lại thế này?”
Ngôn Thiếu Thời ấm ức không chịu nổi: “Cha, nó mắng chị gái con! Mắng rất khó nghe!”
“Cha, vì sao chúng ta phải tổ chức hôn lễ ở nhà bọn họ?”
Nói xong cậu ấy lại quay sang túm lấy Tô Nhuyễn: “Chị, chúng ta về nhà đi. Về nhà chúng ta tổ chức, việc gì phải tổ chức ở chỗ này, nhà vừa rách nát lại còn xa, ông bà ngoại muốn đến cũng không đến được.”
Ngôn Thành Nho kéo Ngôn Thiếu Thời lại, ngẩng đầu ôn hòa nói với Tô Văn Sơn: “Cục trưởng Tô, ngài xem nên giải quyết chuyện này thế nào?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT