Giọng nói vừa vang lên, Lâm Mỹ Hương và ông cụ Lộc cũng đẩy cửa phòng bước vào.
Đỗ Hiểu Hồng đang cắn chặt răng ngồi bên cạnh, cuối cùng không nhịn nổi nữa, mở miệng châm chọc Tô Nhuyễn: “Tô Nhuyễn, mày cũng chỉ có thể dựa vào Lộc Minh Sâm để ép tao thôi, mày cho rằng mày còn có thể ép được ông cụ Lộc sao?”
“Ông ấy chính là ông nội của Lộc Minh Sâm đố, tốt nhất mày nên cầu nguyện đừng đùa quá trớn, nếu không đến lúc đó tao chính là người đầu tiên không buông tha cho mày.”
“Yên tâm đi, dì Đỗ.” Tô Nhuyễn nhẹ nhàng thổi nước trong ly, thích ý nhấp một ngụm, rồi mới ngước mắt nhìn hai người ngoài cửa: “Ngài mở đầu tốt như vậy, phía sau nhất định sẽ thuận lợi.”
Đỗ Hiểu Hồng cười mỉa một tiếng nhìn về phía cửa, chờ đợi nhà họ Lộc hung hăng xử lý đứa con hoang không biết trời cao đất dày này.
Nhưng mà, giây tiếp theo một giọng nói tản mạn mang đầy nguy hiểm đã vang lên trước: “Giày rách? Một đời chồng?”
Dáng vẻ kiêu ngạo khinh thường của Lâm Mỹ Hương không thể duy trì quá một giây, lập tức biến thành kinh hãi: “Minh, Minh Sâm? Sao cháu lại ở chỗ này?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT