Trong số những lãnh đạo cấp cao đến đây, ngoài Khuông Thành Hải thì những người khác không biết quá nhiều về Tôn Bỉnh Hách, nhìn cứ tưởng Tôn Bỉnh Hách là trợ lý của Thẩm Liên. Một phó tổng giám đốc thầm nghĩ quả nhiên là đổi súng đổi pháo, độ nổi tiếng của Thẩm Liên vừa tăng lên thì bên cạnh có tới ba trợ lý, người mặc vest này trông còn rất có năng lực.
Giọng điệu Thẩm Liên như thường, thái độ khiêm tốn: "Tổng giám đốc Khuông, trà Phổ Nhĩ tôi pha theo tiêu chuẩn về lượng nước và thời gian, ông xem có phù hợp không?"
Khuông Thành Hải không có xuất thân gì, nhưng có thể leo lên vị trí này, lại còn trong giới giải trí, có rất nhiều thứ liếc mắt một cái là ông ấy nhìn thấu. Ví dụ như bây giờ, Tôn Bỉnh Hách là người của ai? Ngoại trừ vị kia, không ai có quyền điều động anh ấy cố tình đến đây để hộ tống Thẩm Liên, chuyện này nói lên điều gì?
Khuông Thành Hải muốn tự phạt mình một ly vì sự chậm chạp.
Khi Thẩm Liên mới đến Tinh Khai, Khuông Thành Hải đã nghe người ta nói hình như Thẩm Liên có hậu thuẫn, nhưng ông ấy không quan tâm, trong giới này có hậu thuẫn chính là có bản lĩnh, chỉ sợ là không có. Nhưng Khuông Thành Hải cứ tưởng Thẩm Liên chỉ là có quan hệ tốt với một lãnh đạo cấp cao nào đó, không dám nghĩ đến tòa nhà Hanh Thái, còn Tôn Bỉnh Hách muốn làm gì cũng không cần báo cáo với ông ấy.
Cho đến bây giờ, khi thông tin khớp lại, ông ấy mới nhận ra.
Khuông Thành Hải đứng dậy, ông ấy nhận lấy tách trà Phổ Nhĩ từ tay Thẩm Liên rồi nhấp một ngụm nhỏ, rất nịnh nọt: "Ngon!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT