Trưa hôm đó, Thẩm Liên ngoan ngoãn uống hai chén canh vịt, ăn cơm xong, cậu tắm nắng trong vườn một lát, bên cạnh Sở Trư Mi có một mảng cỏ mèo lớn, nó nhào vào trong đó gặm tới nỗi không ngóc đầu lên được.
Cảm giác khó chịu trong người Thẩm Liên tới nhanh mà đi cũng nhanh, chỉ là tình cảnh chớp mắt nào đó xảy ra trong mộng, bản năng của cậu lại giống như bắt được nguy hiểm, cảm giác hồi hộp như đang đi trên dây thép, khiến cậu vô thức đề phòng.
Nhưng đúng là khoảng thời gian này thật sự có nhiều việc, chỉ cần là việc mà Hồ Khải Lam sắp xếp thì Thẩm Liên chẳng hề từ chối, từ đó cũng dẫn tới việc Hồ Khải Lam nhìn các nghệ sĩ khác trong tay kiểu gì cũng cảm thấy không vừa mắt.
Không biết Sở Dịch Lan xử lý mọi việc thế này, lúc nãy cậu nhận được điện thoại của Hồ Khải Lam, giọng điệu đối phương tương đối cẩn thận nói: “Cậu nghỉ ngơi một thời gian đi.”
Thẩm Liên cười nói: “Anh Hồ vất vả rồi.”
Lúc Sở Dịch Lan bưng ly trà ra thì Thẩm Liên đã dựa vào ghế ngủ thiếp đi.
Gương mặt thiếu niên tĩnh lặng, không có chút đề phòng nào, ngón tay thon dài đặt lên eo bên trên chăn lông, không chút lo lắng lỡ như gió thổi mạnh sẽ làm cậu bị cảm lạnh, đối với cậu, nơi có Sở Dịch Lan thì cậu sẽ an toàn tuyệt đối.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play