Sau khi ngồi xuống, Dương Bân như thường lệ, để Tôn Bỉnh Hách gọi món trước, rồi mới nhận thực đơn và bổ sung thêm một hai món.
Trước khi các món nóng được dọn lên, hai người chỉ nói chuyện về công việc.
Nhưng trong không khí, rõ ràng có một loại cảm xúc nào đó đang âm thầm giằng co.
Sau đó là tiếng va chạm của bát đũa, họ ăn mà không nói thêm lời nào. Tôn Bỉnh Hách ăn không ngon miệng lắm, thấy Dương Bân ăn gần xong, mới khẽ hỏi: "Anh muốn nói gì?"
Dương Bân múc một bát cơm đưa cho cậu: "Ăn ít quá, ăn thêm chút nữa đi."
"Tôi không muốn ăn."
Dương Bân ngẩng mặt nhìn cậu, hai người giằng co khoảng nửa phút, Tôn Bỉnh Hách đành nhận bát cơm, ăn vài miếng cùng thức ăn cho xong bữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT