Mặt cậu Phùng bị trầy da, đầu gối có vải che nên không nhìn thấy được nhưng chắc chắn đã sưng. Anh ấy liên tục cảm nhận được những cơn đau dữ dội.
Người xảy ra va chạm xe cộ với Phùng Duyệt Sơn đã sợ mất hồn, mặt tái nhợt đứng bên cạnh liên tục xin lỗi.
“Có gương không?” Phùng Duyệt Sơn chạm vào mặt mình, có chỗ vừa chạm vào đã nhói đau.
Có một ngườibạn đã mượn được chiếc gương nhỏ từ bạn gái mình.
“Đm...” Phùng Duyệt Sơn hoảng hốt: “Vết bầm to thế này? Nếu bố tôi hỏi tôi biết phải nói thế nào đây? Thằng nhóc này cậu muốn tôi bị hủy dung à!”
Người kia hận không thể dập đầu xuống đất: “Cậu Phùng, tôi xin lỗi! Thật sự xin lỗi! Ngài muốn giải quyết chuyện này như thế nào, tôi đồng ý hết!”
“Đồng ý cái gì? Tôi đâu phải người có chơi mà không có chịu.” Phùng Duyệt Sơn nhìn ra đối phương không cố ý, bằng không đã sớm ra tay rồi: “Vốn dĩ đua xe đã có rủi ro, không phải lỗi của cậu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT