Giằng co chưa được nửa phút, Phùng Duyệt Sơn đã thấy có chút khó chịu: “Trên mặt tôi dính gì hả?”
Thẩm Liên: “Gần giống vậy đó, cứ thấy anh đang giấu chúng tôi rất nhiều chuyện.”
Phùng Duyệt Sơn: “Làm gì có chuyện đó!”
Trần Mộc điều chỉnh lại biểu cảm, cậu ấy không hiểu ẩn ý trong cuộc đối thoại giữa nhóm Thẩm Liên. Tuy nhiên, kỳ lạ ở chỗ, theo bản năng, cậu ấy bỗng cảm thấy không dám đến gần Phùng Duyệt Sơn.
Dù gì Sở Dịch Lan cũng đã quen Phùng Duyệt Sơn đã lâu nên có thể nhận ra một vài điều, vốn dĩ anh đơn thuần chỉ thấy Phùng Duyệt Sơn dành nhiều sự quan tâm đến Trần Mộc, nhưng cũng chưa từng nghĩ tới phương diện “rung động” kia, không phải do anh đần độn không nghĩ tới mà vì miệng lưỡi Phùng Duyệt Sơn ba hoa, thật ra anh ấy chỉ thích chơi đùa cho vui thôi, luôn có ong bướm ve vãn bên anh ấy, nhưng thật lòng thì chưa từng thấy anh ấy nghiêm túc hẹn hò với bất kỳ ai.
So với Chu Nguyên Lâm đào hoa thật sự, anh ấy chỉ là một con nai vàng ngáo ngơ về chuyện tình cảm thôi.
Con nai vàng ngơ ngác thích ai đó? Đúng là chuyện nực cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT