Cù Cẩm trở lại phòng, cả người suy yếu nằm trên giường mỹ nhân, Trúc Thanh vội vàng thay cho nàng một đôi tất bông, ủ ấm cho đôi chân lạnh như băng kia, nhìn khuôn mặt lạnh lẽo kia, Trúc Thanh không khỏi nói: "Nương nương, nô tỳ biết người đang buồn phiền, nhưng người phải giữ gìn thân thể, nếu lão phu nhân và phu nhân mà biết được, thì không biết sẽ đau lòng đến mức nào."
"Nha đầu ngốc, cảm ơn ngươi vẫn luôn ở bên cạnh ta." Cù Cẩm cười yếu ớt.
"Nương nương nói gì vậy, nếu không phải người thích nô tỳ, sao nô tỳ có thể hầu hạ một chủ tử tốt như người, nương nương ban thưởng, giúp cho gia đình nô tỳ thoát khỏi cảnh túng quẫn, nếu không muội muội của nô tỳ e rằng khó thoát khỏi cảnh bị bán, nương nương đối với nô tỳ chính là ân cứu mạng. Nô tỳ chỉ mong người có thể nghĩ thoáng một chút, người tốt ắt sẽ được báo đáp."
Cù Cẩm bật cười: "Ngươi đến tủ lấy hộp trang sức của ta lại đây."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT