Sáng sớm hôm sau, Phù Mâu thành, ở trung tâm xử lý pháp bảo rỉ sắt bỏ đi. 
Nơi này là phần mộ pháp bảo, cũng là nơi Lý Diệu sống từ nhỏ đến lớn. 
Trong ba năm hắn rời đi, vẫn có vô số trùng rác rưởi dựa vào tái chế pháp bảo bỏ đi mà sống. 
Trời vừa sáng, đã có vô số trùng rác rưởi liều mạng bò lên núi rác rưởi đang lung lay sắp đổ, nhẫn nhịn chịu đựng mùi tanh tưởi kinh người để tìm kiếm pháp bảo có thể tái chế. 
Phía đông phần mộ pháp bảo, hai đội nhân mã đang chính diện đối đầu. Mỗi một đội đều có ba mươi, năm mươi người, không ít người nắm ống thép có nhiều đinh sắt, nhiều người lại vung vẩy lưỡi dao sắc bén. 
Hai đầu lĩnh, một bên vóc người nhỏ gầy, lưng hơi gù, da dẻ màu vàng sẫm, trong đối mắt tam giác phóng ra ánh sáng gian trá tàn nhẫn, như một con sói bụng đói cồn cào kêu vang cánh đồng hoang vu. 
Tên còn lại lưng hùm vai gấu, thân hình cường tráng, vạm vỡ đến mức quần áo xé rách toạt, hai mắt đỏ lên, giống như một con gấu đang phẫn nộ. 
Phì Long, mọi người đều kiếm cơm ăn ở trong phần mộ pháp bảo, tranh đoạt thì tranh đoạt, nhưng cũng không cần ra tay độc áo như thế chứ? Chỉ vì một chiếc xe phi toa bỏ đi mà đánh trọng thương hai vị huynh đệ của ta, ngươi thật sự cho rằng ‘Sói Hoang’ ta lớn tuổi, bắt đầu ăn chay niệm phật sao? Hán tử mắt tam giác thủ sẵn một cây chủy thủ, thâm trầm nói. 

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play