Chương 2377: Người phải chết hai lần!.
 “Thiên nữ cứu ta!” Từ Chí Thành một đường thất tha thất thểu lui về phía sau, lui đến góc tường mới miễn cưỡng vịn tường đứng lại, lại mang ánh mắt tán loạn ném về phía Long Dương Quân, phát ra tiếng rên rỉ của kẻ chết đuối, “Ta bị ma đầu xâm nhập rồi… Ngày ngày đêm đêm, vô luận ta tu luyện 《 Vong Ưu Quyết》như thế nào cũng không thể hoàn toàn vứt bỏ ma đầu! “Ta không xứng làm đại hộ pháp của Vô Ưu giáo, ta không đối phó được ma đầu… Nhiều ma đầu như vậy, ma đầu chết tiệt, từ đầu tới cuối đều quấn quanh ta, làm ta thấp thỏm bực bội, đầu đau muốn nứt, đau đến phát cuồng!“Trận này… Trận này nếu là lấy được toàn thắng, ta nhất định có thể hoàn toàn trảm trừ Thiên Ma trong đầu chứ? Vong Ưu Thiên Nữ, xin nói cho ta biết, xin cứu ta đi!” Hắn giơ lên đôi tay như cành khô, vươn về phía Long Dương Quân.
Long Dương Quân lẳng lặng đứng ở bên cạnh, mặt không biểu cảm nhìn Lý Diệu và Từ Chí Thành đối thoại, thẳng đến giờ phút này, trên mặt mới toát ra một mảng mê mang cùng cay đắng rất nhỏ, lại lui về phía sau nửa bước, cười khổ nói: “Từ hộ pháp, ngươi hẳn là biết ngay cả bản thiên nữ cũng chưa hoàn toàn chém hết thất tình lục dục của mình nhỉ? Ta ngay cả tình cảm cùng dục vọng của mình cũng không thể chém giết, chính mình cũng cứu không được, lại làm sao cứu ngươi, cứu tất cả các ngươi đây?” Từ Chí Thành sững sờ nhìn Long Dương Quân, hốc mắt dần dần thiêu đốt lên, lửa theo mỗi một nếp nhăn run rẩy, ở trên mặt ngưng kết ra mặt nạ tuyệt vọng mà cuồng nộ, hai tay như cành khô chuyển hướng Lý Diệu, giương nanh múa vuốt gào quát: “Ngươi, ngươi, ngươi rốt cuộc có rắp tâm gì? Ngươi tính là người tu chân cái gì, ngươi căn bản là người tu ma, là hóa thân của Thiên Ma, cố ý đến khơi mào những ma đầu này trong đầu ta! Ngươi rốt cuộc muốn làm gì, vì sao phải loạn tâm thần ta như vậy, thủ đoạn của ngươi vì sao ti tiện như thế, tâm địa vì sao ác độc như vậy!”
“Xin lỗi, thật sự xin lỗi!” Lý Diệu nhìn Từ Chí Thành từ vừa mới bắt đầu bình tĩnh lạnh nhạt, toàn bộ sụp đổ đến lúc này như điên như ma, giống như ở sâu trong nội tâm mình cũng có một bức tường cao không thể phá vỡ bị đánh nát, cũng có xúc động rơi lệ đầy mặt, hắn thực lòng hướng Từ Chí Thành cúi đầu thật sâu, nói: “Xin lỗi, ta biết thủ đoạn của mình thật sự đã ti tiện lại ác độc, nếu ta là… Cha của hai đứa trẻ, nhất định cũng không cách nào đối mặt cục diện như vậy .”
Nhưng, nhưng ta thật sự không có cách nào cả, chỉ có một loại biện pháp này có thể cứu vớt ngươi, còn có hai đứa con của ngươi!”
“Ngươi, ngươi đang nói hươu nói vượn cái gì?” Từ Chí Thành thở hổn hển như trâu, như là một con sói già gần đất xa trời bị ép vào bước đường cùng, mắt lộ hung quang nói: “Con ta đã chết, bọn nó đều đã chết! Ai cũng không cứu được bọn nó. Vô Ưu giáo không cứu được, người tu chân không cứu được, Đại La Kim Tiên đến đây, cũng không có khả năng để con ta sống lại, ngươi muốn cứu như thế nào, cứu như thế nào hả!”
“Từ hộ pháp, nghe ta nói, người chết rồi không thể sống lại, ta đương nhiên không có cách nào khiến người chết thần hồn tiêu tán sống lại, nhưng mà —— “ Lý Diệu dang đôi tay, vô cùng thành khẩn nói: “Ta từng nghe một loại ý kiến, mỗi người đều phải chết hai lần, lần đầu tiên là lúc thân thể cùng thần hồn suy kiệt, lần thứ hai lại là lúc mọi người quên đi bọn họ! “Không sai, hai con trai của ngươi đã chết, nhưng bọn nó vẫn ‘tồn tại’, tồn tại trong ký ức của ngươi, tình cảm của ngươi, trong tình yêu không thể xóa nhòa cùng nỗi đau khổ ngày đêm của ngươi, tồn tại trên món đồ chơi cùng giấy khen ngươi mỗi ngày đều tỉ mỉ lau chùi! “Bọn nó có bạn học không, có bạn bè không, có đồng bạn thanh mai trúc mã cùng mối tình đầu không? Ta nghĩ, ít nhiều đều sẽ có nhỉ? Như vậy, bọn họ cũng tồn tại trong trí nhớ của đám bạn học, bạn bè, đồng bạn cùng người yêu, tồn tại trong tình yêu cùng đau khổ của nhiều người như vậy! “Bọn nó đã chết, nhưng chính bởi vì ký ức của các ngươi nhiều người như vậy, các ngươi mặc dù tu luyện《 Vong Ưu Quyết 》đến mức tận cùng cũng không thể gạt bỏ tình cảm dao động, bọn họ mới có thể lấy một loại hình thái như vậy mà ‘tồn tại’, đây là một tia liên hệ cuối cùng của bọn nó vớithế giới này, cũng là một chút duy nhất bọn nó để lại cho các ngươi! “Nếu ngươi bởi vì không chịu nổi đau khổ, muốn mang tất cả cái này gạt bỏ hết, ngươi cũng đồng thời gạt bỏ tình yêu của mình đối với con trai, gạt bỏ điều tốt đẹp nhất của ngày xưa, gạt bỏ một tia sáng duy nhất trong bóng đêm vô tận, gạt bỏ sự ‘tồn tại’ cuối cùng của bọn nó đấy! “Chờ ngươi hoàn toàn quên đi bọn nó, mang những món đồ chơi cùng giấy khen có ý nghĩa cực kỳ đặc thù này đều coi là ‘chấp niệm’ mà đốt sạch, chờ tất cả bạn bè cùng người yêu đều mang bọn nó lãng quên hết, cũng không nhớ nổi âm dung nụ cười của bọn nó thậm chí tên của bọn nó, bọn nó liền hoàn toàn triệt để không tồn tại nữa, hoàn toàn tan biến khỏi thế giới này! “Chẳng lẽ ngươi hy vọng con trai mình rơi vào kết cục như vậy, rơi vào trong ‘triệt để tan biến’ so với ‘chết’ còn khủng bố hơn sao?” Từ Chí Thành như bị sét đánh, ngây ra như phỗng, tựa như rung động đến mức ngay cả hít thở cũng quên mất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play