Chương 2324: Ngàn năm dễ qua, nỗi đau này khó tiêu!.
Lệ Linh Hải thu xong Cự Thần Binh của ba cường giả Hóa Thần, lại chưa vội xử lý bọn họ, ngược lại khống chế “Địa Ngục Tinh” tới sâu trong sương mù đen ―― Ở đây, ngàn vạn sương mù đen hóa thành xúc tu dinh dính, gắt gao bao lấy một khoang chữa bệnh, không thể động đậy.
Trong khoang chữa bệnh tự nhiên là tuyển đế hầu tư cách và từng trải nhất đế quốc, “Ngân Hồ” Lệ Kiến Đức.
Tầm mắt cùng cảm giác Lệ Kiến Đức tuy bị sương mù đen mê hoặc, không thấy được tiền căn hậu quả đại chiến vừa rồi, nhưng giờ phút này thấy tộc đệ bọn người Lệ Kiến Nghĩa dỡ xuống Cự Thần Binh, trần trụi lơ lửng ở giữa không trung, bộ dáng nghe theo xử lý, xung quanh còn phân tán vô số hài cốt tinh khải và Cự Thần Binh, “Địa Ngục Tinh” lại nghênh ngang lao thẳng tới mình, nào còn không biết đại thế đã mất? Lại thở dài nặng nề, vẻ mặt giận không tranh, bộ dáng chết không nhắm mắt.
“Địa Ngục Tinh” vươn hai xúc tu kim loại, kéo khoang chữa bệnh đến trong lòng đất trước gương mặt khổng lồ, những đôi mắt câu hồn đoạt phách âm trầm nhìn chằm chằm lão, giống như muốn mang vị cựu thủ tướng đế quốc này đè sập từ sâu trong linh hồn.
Giống như dưới uy áp của ức vạn tấn nước biển, “Ngân Hồ” Lệ Kiến Đức lẫm liệt không sợ hãi, chỉ cười to thê lương: “Ngu xuẩn, ngu xuẩn, thật sự là một đám bùn nhão khôngđắp được tường, chỉ sợ ngày khác kẻ nào cũng chết không có chỗ chôn, mới có thể hoàn toàn tỉnh ngộ hôm nay lùi bước rốt cuộc là ngu không ai bằng bao nhiêu!” Lệ Linh Hải lấy linh năng bao phủ không gian xung quanh khoang chữa bệnh, cũng không sợ thanh âm cùng thần niệm của Lệ Kiến Đức sẽ truyền ra, cười lạnh nói: “Ngu xuẩn ở nơi nào?”
“Cho dù ngươi thực bị lão quỷ ngàn năm phụ thân, cũng tuyệt đối không có khả năng là Hắc Tinh Đại Đế thời kì toàn thịnh ngày xưa!” Đôi mắt “Ngân Hồ” Lệ Kiến Đức đỏ rực, râu tóc đều dựng lên, thực có khí khái đối địch với tinh tú khắp trời, rốt cuộc mang tên của “vị bệ hạ kia” gầm rú ra, “Hắc Tinh Đại Đế thật sự ngàn năm trước đã chết, mặc dù có một luồng tàn hồn có thể kéo dài hơi tàn cho tới hôm nay, khẳng định cũng suy yếu đến tột đỉnh! Cho dù… cho dù ngươi có thể bám vào trên thân Lệ Linh Hải, dựa vào tinh huyết và thần hồn của nó chậm rãi tẩm bổ, nhưng cũng không có lý do khôi phục 100% thực lực, có thể khôi phục 20-30% đã là cực hạn! “Mặc dù ngươi bây giờ có được sức chiến đấu cấp bậc Phân Thần, cũng tuyệt đối không thể đạt tới Phân Thần kỳ trung cao giai, bọn họ là cả thảy ba Hóa Thần đỉnh phong đó, thật sự cố lấy dũng khí, ngọc đá cùng vỡ đấu một trận với ngươi, ngươi nhiều nhất đánh giết một người trong đó, khẳng định sẽ bị hai người khác trấn áp! “Huống chi, ngươi không phải là hoàn toàn đoạt xá, chỉ là một luồng tàn hồn tạm thời bám vào trong cơ thể Lệ Linh Hải, thời gian dài kích phát ra sức chiến đấu cảnh giới Phân Thần, vô luận đối với tàn hồn của ngươi hay là đối với thân thể máu thịt của Lệ Linh Hải đều có tổn hại thật lớn nhỉ? Phải biết rằng, kẻ địch của ngươi không chỉ có riêng năm tên Hóa Thần cùng mấy chục tên Nguyên Anh nơi này, mà là toàn bộ bốn đại tuyển đế hầu gia tộc! Cho nên, ngươi lại nào dám không kiêng nể gì, toàn lực chiến đấu sống chết chứ?Ngươi căn bản không chịu nổi việc mạo hiểm bị thương nặng! “Bọn đầu óc ngu si, tứ chi phát triển kia, chỉ cần cân nhắc chút, liền có thể hiểu đạo lý này! Hừ, ngươi nếu thật có thể không kiêng nể gì thi triển ra tu vi thời kì toàn thịnh, cần gì phải lén lút ngủ đông ở trong thể xác Lệ Linh Hải, không dám để người đời biết ngươi tồn tại? Cần gì phải làm ra những âm mưu quỷ kế này, còn cần mượn dùng đại trận mới có thể tiêu diệt từng bộ phận của chúng ta? Trực tiếp một hơi trấn áp hết, không thoải mái? “Ta hoài nghi, ha ha, ta hoài nghi ngươi ở sau khi đánh chết một tên Hóa Thần đỉnh phong, linh năng liền tiếp cận khô kiệt, hoặc là tàn hồn và thể xác dung hợp liền xuất hiện vấn đề, tuyệt không còn sức đánh giết tên Hóa Thần đỉnh phong thứ hai nhỉ? Đáng hận, đáng hận bọn hắn khi đó nếu có thể cố lấy một ít dũng khí, đoàn kết một lòng, ùa lên, nhất định có thể mang ngươi… Bầm thây vạn đoạn, vĩnh viễn diệt trừ hậu hoạn!” Lệ Linh Hải trầm mặc nghe, thậm chí khi nghe được Lệ Kiến Đức cuối cùng nguyền rủa ác độc cũng chưa tức giận, ngược lại cười ha ha: “Đây không phải điều đương nhiên sao? Nay khác xưa, bây giờ là ánh chiều tà của đế quốc, đã sớm không phải quang cảnh một ngàn năm trước! “Một ngàn năm trước, khi nước cộng hòa Tinh Hải bị người tu chân làm cho chướng khí mù mịt, kéo dài hơi tàn, tuyệt đại bộ phận người tu tiên đời đầu đều từ những người tu chân có được tình cảm cao thượng, một lòng lo nước thương dân, ca thán tiền đồ vận mệnh của văn minh nhân loại chuyển hóa mà ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT