Chương 1631: Kẻ phản bội sinh ra.
 Lý Diệu hơi động tâm, biết Đinh Chính Dương nói chính là đội bắt hạm kia của Hắc Dạ Lan, cũng chính là lần chiến đấu đó Đinh Linh Đang dẫn dắt hạm đội liên bang giải cứu tàu Đom Đóm.
Đinh Chính Dương xòe ra năm ngón tay, chống đầu, run giọng nói: “Ở, ở trước một trận chiến đó, ta cả đời này cũng chưa từng gặp đế quốc hàng thật giá thật, toàn bộ ấn tượng của ta đối với đế quốc, không phải đến từ ghi chép hồi ức cùng bút ký chiến đấu của các anh hùng tiền bối, thì đến từ các loại phim tuyên truyền lừa mình dối người ―― vô luận ở hồi ức hay là trong phim tuyên truyền, đế quốc đều là một số kẻ vừa yếu vừa ngu, chẳng qua là dựa vào chiến thuật biển người mưu toan bao phủ chúng ta mà thôi.
Cho nên, ở trong mấy chục năm quá khứ, ta vẫn luôn khát vọng thật sâu có thể gặp được đế quốc thật sự, triển khai một hồi chiến tranh kinh tâm động phách, hào quang rạng rỡ, làm bọn hắn kiến thức một phen sự lợi hại của người bảo vệ cuối cùng nước cộng hòa Tinh Hải! Ta thậm chí không chỉ một lần nghĩ tới, nếu ta thật sự phải hy sinh vì nước, vậy kiểu chết tốt nhất không gì hơn ngã ở thời điểm trận chiến tranh này kịch liệt nhất, giống anh hùng vĩ đại nhất ngày xưa ‘Thành Kỳ Chí’, dùng bản thân hy sinh oanh oanh liệt liệt, hung hăng đả kích đế quốc, tranh thủ được cho tàu Đom Đóm thắng lợi huy hoàng vô cùng! Nhưng, ha ha, khi đội bắt hạm của đế quốc thật sự ở trước mặt ta triển khai đội hình chiến đấu, khi những tinh khảirợp trời rợp đất kia, tinh không chiến toa kiểu đàn ong cùng cường tập hạm (tàu tấn công mạnh) giương nanh múa vuốt hướng chúng ta đánh tới, ta mới biết được, mình sai rồi, bị lừa rồi, luôn bị che mắt rồi! Chúng ta không phải đối thủ, từ đầu đến chân, các phương diện đều không phải đối thủ! Sự cường đại của Đế Quốc Chân Nhân Loại, căn bản không phải tàu Đom Đóm nho nhỏ chúng ta có thể đối kháng, chúng ta một ngàn năm quá khứ giãy dụa cùng đào vong, cái gọi là anh hùng ánh sáng vạn trượng cùng dõng dạc chống cự, chẳng qua là trò xiếc buồn cười thiêu thân lao đầu vào lửa, châu chấu đá xe, tự chịu diệt vong! Kiến càng lay cây, buồn cười không tự lượng sức ―― chúng ta chính là kiến càng, chính là sâu bọ so với con kiến còn không chịu nổi hơn! Vô dụng, bất cứ sự chống cự nào cũng là vô dụng, cái gì anh hùng dũng cảm, cái gì nhiệt huyết sôi trào, cái gì dũng khí cùng hy sinh, ở dưới lực lượng tuyệt đối trấn áp, đều không nhấc lên nổi nửa mảng bọt nước nho nhỏ! Chết rồi, đều chết rồi! Trong một trận chiến đó, nhiều chiến hữu cùng anh em, đồng bào và người thân như vậy đều đã chết! Sợ chết chết rồi, không sợ chết cũng chết rồi; có gan hy sinh đã chết, run rẩy đã chết, anh dũng xông lên đã chết, chạy trối chết cũng chết, chết hết rồi, chết cả rồi! Thậm chí, thậm chí ngay cả của ta…” Hai tay Đinh Chính Dương ôm đầu, đầu vùi thật sâu đến ngực, khóc không thành tiếng.
“Chính Dương…” Đường Định Viễn thở dài nói, “Ta biết, hai con trai của ngươi đều chết trận ở trong một trận chiến đó, mà khu người nhà quan quân cao cấp của chúng ta, lại, lại bất hạnh bị lửa đạn của đối phương oanh kích mãnh liệt, rất nhiều quan quânđều ở trong một trận chiến đó mất đi không ít người nhà, thậm chí giống ngươi, mất đi rồi, mất đi toàn bộ! Nhưng chính bởi vì như vậy, chẳng lẽ chúng ta không nên càng thêm thù hận Đế Quốc Chân Nhân Loại, không đội trời chung với đế quốc, nhất định phải báo thù sao? Người nhà và đồng bào của chúng ta, đều là bị đế quốc hại chết!”
“Không, bọn họ không phải bị đế quốc hại chết, bọn họ là bị ngươi, bị chúng ta, bị ‘chính phủ lưu vong nước cộng hòa Tinh Hải’ con quỷ này hại chết!” Đôi mắt Đinh Chính Dương vừa đỏ vừa sưng, che kín tơ máu, từ giữa khe ngón tay phun trào ra hào quang làm người ta không thể nhìn thẳng, hắn nghiến răng nghiến lợi nói, “Nếu không có những sự lừa gạt cùng che mắt đó, nếu có thể sớm một chút nhận rõ tình thế, nếu có thể sớm một chút đầu hàng đế quốc mà nói, bọn họ đều sẽ không chết! Hai con trai của ta sẽ không chết, năm cháu trai cháu gái đáng yêu kia của ta đều sẽ không chết! Bọn nó sẽ sống sót, sẽ hạnh phúc khoái hoạt sống hết một đời! Ha ha, là ta hại chết bọn nó, là ta! Là ta từ nhỏ đã hướng hai thằng nhãi thối đó rót vào tư tưởng cái gì ‘nước cộng hòa Tinh Hải vĩnh bất diệt vong’, là ta kéo tay bọn nó xem《 tinh hải đại chiến 》, xem một lần lại một lần! Là ta nói cho bọn nó, quân nhân là nghề nghiệp cao quý nhất trong vũ trụ, mà quân nhân nước cộng hòa Tinh Hải là cao quý nhất! Là ta hướng bọn nó rót vào lời nói dối, nói cho bọn nó cái quỷ gì… Người tu chân là chiến đao của văn minh nhân loại! Nếu không phải ta, nếu không phải ta, hai đứa bọn nó có lẽ sẽ không tòng quân hết, mặc dù gia nhập quân đội cũng chưa chắc sẽ chủ động yêu cầu đến tuyến đầu nguy hiểm nhất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play