Thời khắc thế này sao có thể câm nín đứng nhìn, không chịu bước ra. Kim Tuyền không có phản ứng, cả người như bị sét đánh, không biết phải làm gì.
Từ ngón chân đến ngọn tóc, mỗi một bộ vị đều đang run rẩy, hai hàng răng va vào nhau phát ra tiếng lách cách.
Khuôn mặt tuấn tú hoàn toàn vặn vẹo, lộ ra nụ cười xấu hổ so với khóc còn khó coi hơn.
Lôi Vĩnh Minh lão nhân thở dài, hút cái đinh của Lý Diệu vào tay, lại tùy ý hút lên mấy mảnh vỡ của đinh vẩy rồng, đi đến trước mặt đồ tôn, lại vẫy tay với các học sinh cao trung, ra hiệu cho mọi người đi tới.
Kim Tuyền, ngươi có biết mình thua ở chỗ nào không? Kim Tuyền khóc không ra nước mắt, môi run run, làm sao đáp được.
Lôi Vĩnh Minh lão nhân thấm thía nói: Tát Long Lân là tuyệt nghệ của Thiên Cực môn chúng ta, ngươi còn trẻ như vậy đã vận dụng tự nhiên, luyện ra đinh vẩy rồng, ta rất vui mừng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play