Chương 1438: Có bằng hữu đến.
Trái tim Lý Diệu lại lỡ mất một nhịp, không ngờ thuật xem tướng của Khổ Thiền đại sư thế mà tinh diệu đến loại trình độ này, có thể thông qua biểu cảm vi diệu trên khuôn mặt để phân tích tính cách tầng sâu của người ta.
Bề ngoài có thể ngụy trang, bộ phận tính cách cũng có thể mô phỏng, bản thân Lý Diệu cũng là người lòng dạ độc ác, đáng chết thì giết, không chút hàm hồ, từ khi xuất đạo tới nay từng giết không có một ngàn cũng có tám trăm người, nhưng chưa có một ai là người già phụ nữ trẻ em vô tội.
Nếu Linh Thứu thượng nhân thật sự là sát nhân cuồng ma phát rồ, vậy hắn quả thực rất khó bắt chước ra 100%.
Lại liên tưởng đến vừa rồi ở trước mặt Đan Phong Tử thiếu chút nữa thất thố, xem ra thân phận “Linh Thứu thượng nhân” này còn tồn tại rất nhiều lỗ hổng, phải nghĩ cách, làm chút mụn vá mới được.
Ba Tiểu Ngọc nghe xong lời Khổ Thiền đại sư nói, sắc mặt hơi nhu hòa một chút, đôi mắt lập lòe ánh sáng lạnh lại vẫn như cũ nhìn chằm chằm Lý Diệu, lạnh lùng nói: “Linh Thứu thượng nhân, ngươi tự nói, có từng diệt vài cái bộ lạc, ngay cả trẻ con ba tuổi cũng chưa từng buông tha hay không?” Lý Diệu tâm tư xoay chuyển thật nhanh, khàn khàn yết hầu, nói từng chữ một: “Đúng lại như thế nào, không đúng lại như thế nào?” “Nếu không phải, mà là bên trong có ẩn tình, nghe nhầm đồn bậy, vậy mọi người gặp nhau cũng coi như có duyên, ngồi xuống cùng nhau uống rượu với khiếu hóa tử!” Ba Tiểu Ngọc nói, “Nếu ngươi là loại khốn kiếp trẻ con ba tuổi cũng chưa từng buông tha, lợn không ăn chó không gặm, vậy cũng tốt, nơi này có nhiều rượu ngon như vậy, kèm theo tim bẩn phổi nát của ngươi, vừa lúc lấy để tế điện vong linh bị ngươi giết hại!” “Ngươi muốn vì chuyện gần trăm năm trước giết ta?”Con ngươi của Lý Diệu chợt co rút lại, phát ra tiếng cười quái dị như quạ đen, “Ngươi giết được ta?” “Một trăm năm trước cũng tốt, một ngàn năm trước cũng thế, đã bị khiếu hóa tử nghe nói, gặp phải, vậy coi như ngươi xui xẻo!” Ba Tiểu Ngọc cười “hắc hắc” nói, “Về phần giết được hay không, vậy thì phải giết qua mới biết được, thật sự không giết được, khiếu hóa tử có thể chạy, chạy trốn tới ngoài ba ngàn dặm dưỡng thương, dưỡng thương xong tiếp tục trở về giết, thừa dịp ngươi tắm rửa giết, giết lúc ỉa, giết lúc ăn cơm, giết lúc ngủ! Bỏ độc vào trong rượu của ngươi, đi tiểu vào trong cơm, đặt rắn rết côn trùng vào trong chăn, con cóc nhảy lên mu bàn chân, dọa không chết ngươi, ghê tởm chết ngươi!” “Ngươi một ngày không chết, khiếu hóa tử sẽ giết như vậy một ngày, ngươi một năm không chết, khiếu hóa tử liền giết một năm, giết đến ngươi chết ta sống mới thôi!” Trong lòng Lý Diệu nóng lên, con mắt lại phát ra hào quang lạnh lẽo, cơ thịt trên mặt co rúm một hồi lâu, nghiến răng nghiến lợi nói: “Ngươi đã muốn giết, vậy thì phóng ngựa tới đây đi, dù sao ở trong mắt các ngươi đám tu sĩ Trung Nguyên giả nhân giả nghĩa, ra vẻ đạo mạo này, các tu sĩ vu man chúng ta, đều là dã nhân ăn tươi nuốt sống, ăn thịt người, chuyện nghe rợn cả người nào không làm ra được? Cho dù ta nói mình chưa từng làm, chẳng lẽ ngươi tin sao?” Ba Tiểu Ngọc nhìn chằm chằm vào mặt Lý Diệu thật lâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT