Chương 1262: Hắc Tinh Đại Đế!
Khoảnh khắc quân trung ương bị dời khỏi Cực Thiên giới, Thiên Cực Tinh cũng là thời khắc tinh vực thủ đô cộng hòa Tinh Hải hư không nhất trong một ngàn năm qua! Mà con “hổ già” lặn lội đường xa đi tới vũng bùn biên cảnh cũng biến thành “hổ xuống đồng bằng bị chó khinh” ! Với sách lược một mũi tên trúng hai con chim đó, Võ Anh Kỳ đã tự tay sáng tạo ra điều kiện chính biến hoàn mỹ nhất. Mà lực lượng tinh nhuệ hắn dựa vào tnhất định cũng không phải sau khi nghe tin hắn bị giam giữ và xét xử mới xuất phát.
Lúc hắn gióng trống khua chiêng trở lại thủ đô, quân đội trong tay hắn cũng hóa thành hai cỗ lực lượng một sáng một tối, lực lượng ngoài sáng bị quốc hội và Tu Chân giới tước vũ khí, còn lực lượng thực sự trong bóng tối lại dưới sự trợ giúp của Tu Tiên giả ở các thế giới, ẩn núp tiềm hành, đúng vào thời khắc mấu chốt liền nhất phi trùng thiên, một kiếm phong hầu! Thử nghĩ, nếu Võ Anh Kỳ không chủ động đưa lên cửa, vậy sự việc sẽ thế nào? Hắn sẽ chiếm giữ mười mấy thế giới phụ dung ở biên cảnh, làm thổ hoàng đế, phía thủ đô đề cao cảnh giác, cấu trúc phòng tuyến giữa biên cảnh và thủ đô, mở rộng quân bị, từ các góc độ tiến hành nghiền ép chiến lược.
Đây là chiến tranh giữa voi và rắn độc, đối kháng chính diện thì rắn độc không có nửa điểm cơ hội, chỉ có nước bị voi một cước giẫm chết.
Ở phía sau, người Thánh Minh vừa mới đại bại mà về nhất định cũng đang nghiến răng nghiến lợi, tuyệt sẽ không bỏ qua thời cơ khi hắn giằng co cùng Tu Chân giới, từ sau lưng hung hăng chọc một đao! Như vậy, dù hắn có năng lực thông thiên triệt địa cũng đừng hòng vấn đỉnh vương tọa chí cao trong tinh thần đại hải! Cho nên, con rắn độc này phải men theo mũi con voi, tiến vào trong đầu nó, tiêm nọc độc vào thần kinh yếu ớt của nó! Võ Anh Kỳ không có lựa chọn nào khác, phải chủ động đưa lên cửa, tiến về thủ đô, thân hãm nhà tù; quân trung ương cũng nhất định phải được điều đi, tới địa bàn hắn, vây quét bộ đội tiền tuyến.
Làm sao mới có thể làm được điểm này?Tội danh gì mới có thể khiến cho quốc hội và Tu Chân giới quyết định không tiếc hết thảy đưa một tên tướng quân trấn thủ biên cảnh vài chục năm, công lao trác trứ và quân đội của hắn vào chỗ chết? Chỉ có —— tội danh phản nhân loại và diệt chủng! Cho nên, nếu là thanh niên nào đó hoàn toàn không biết gì về Tu Tiên giả, đạo tâm chưa thật sự vững chãi, nghe được Tô Trường Phát một đường êm tai rủ rỉ kể về truyền kỳ quật khởi của Võ Anh Kỳ, toàn những chuyện kinh tâm động phách, bước bước đan xen, tràn ngập cơ duyên xảo hợp, mỗi lần đều là hắn bị người bức vào tuyệt lộ, không có lựa chọn nào khác mới quật cường phản kháng, tuyệt địa phản kích, cuối cùng giành được thắng lợi! Quả thực rung động đến tâm can, kích động nhân tâm, khiến cho người sinh ra vạn trượng hào tình “đại trượng phu phải nên như thế”! Nhưng mà, từ kết quả một đường đẩy ngược về khởi điểm liền không khó phát hiện, câu chuyện nổ chết ngàn vạn dân chúng sinh sống trên Tạp Lan tinh, huyết tẩy mười mấy thế giới phụ dung, trở thành quân phiệt uy hiếp trung ương có rất nhiều nghi điểm. Những chuyện này không phải là lựa chọn bất đắc dĩ của Võ Anh Kỳ, thậm chí không phải sách lược hắn tạm thời nghĩ ra trong chiến tranh, mà là quyết định hình thành từ lâu trước khi chiến tranh nổ ra, từ lúc hắn quyết định phải nuốt chửng toàn bộ cộng hòa Tinh Hải! Mỗi một bước đều là kết quả của nhiều lần suy diễn, của vô số bẫy rập dày công tính toán, sau một loạt động tác liên tục nhìn như không chút liên quan, hướng hết thảy phát triển thành “chính biến hoàn mỹ”! Gần ngàn vạn oan hồn trên Tạp Lan tinh là tế phẩm để Võ Anh Kỳ cướp lấy quyền lực cao nhất! Thậm chí! Lý Diệu nghĩ sâu thêm một bước, những lời vừa rồi kia đều chỉ là ngôn từ phiến diện từ phía Tô Trường Phát, cái gì màVõ Anh Kỳ khổ chiến cùng Thánh Minh ở tiền tuyến, dân chúng, quốc hội và Tu Chân giới phía sau lại tầm nhìn hạn hẹp, vong ân phụ nghĩa, ghen ghét hiền tài! Đúng như vậy thật ư? Liệu có phải, Võ Anh Kỳ đang diễn trò “dưỡng khấu tự trọng”, mượn nhờ uy hiếp quân sự từ người Thánh Minh để mở rộng lực lượng bộ đội tiền tuyến trong tay? Liệu có phải, thật ra dân chúng, quốc hội và Tu Chân giới đã cho hắn rất nhiều ủng hộ, cung cấp đủ loại tài nguyên, kết quả hắn “một phần kháng địch, chín phần phát triển”, dùng đại bộ phận tài nguyên vào lớn mạnh “tổ chức cứu vớt”, âm thầm nuôi dưỡng vô số Tu Tiên giả? Bằng không làm sao tổ chức cứu vớt có thể trong vài chục năm ngắn ngủi đã thẩm thấu đến từng thế giới thuộc công hòa Tinh Hải, cuối cùng lúc đột nhiên khởi sự liền có thanh thế to lớn, thoáng cái đã khống chế cả nước? Phải chăng, giữa Võ Anh Kỳ và người Thánh Minh sớm đã có giao dịch nào đó không thể tiết lộ ra ngoài ánh sáng, thậm chí cả chuyện người Thánh Minh tổng tiến công chiến lược đều nằm trong tính toán của Võ Anh Kỳ, được hắn dung túng? Não vực Lý Diệu như một khối băng trôi lơ lửng, tỉnh táo tới cực điểm, không bị chút ảnh hưởng nào từ hoa ngôn xảo ngữ bên ngoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT