Chương 1257: Anh hùng hay ác ma
Trong Thái Hư Huyễn Cảnh sau lưng Tô Trường Phát hiện ra một trường cảnh tràn ngập sắc thái bi tráng.
Gần như một nửa hình ảnh bị trời chiều màu máu bao phủ, phía dưới trời chiều là một mảnh hoang nguyên phủ đầy hài cốt và thi thể, một đạo thân ảnh nhỏ bé màu đen thoáng phần tiều tụy cô độc tiến về phía trước.
Theo gót phía sau hắn là vô số sài lang và linh cẩu được diễn tả bằng thủ pháp nhân cách hoá, thần thái vừa khiếp đảm lại tàn nhẫn, đã tham lam lại dối trá được thể hiện sinh động như thật! Tất cả hình ảnh trong Thái Hư Huyễn Cảnh hiển nhiên đều là do cao thủ Tu Tiên giả tinh thông Đan Thanh chi thuật vẽ ra, khiến người vừa thoáng liếc mắt nhìn liền bị kích thích ra cảm giác đồng tình với Võ Anh Kỳ, đồng thời cảm thấy oán hận, xem thường đối với những Tu Chân giả tầm thường vô vi và người bình thường lòng tham không đáy!” Lý Diệu dùng Linh Năng kích thích thần hồn mình, không để mình thay vào cảm giác của Võ Anh Kỳ, dùng góc độ của vị “Lưu Tinh đen” này nhìn nhận toàn bộ thế giới! Tô Trường Phát chậm rãi nói: “Sau khi nhận rõ kẻ địch của mình rốt cục là ai, Võ Anh Kỳ không thẳng thắn chỉ trích như quá khứ, vì đánh thắng chiến tranh không tiếc đắc tội tất cả cao tầng ở thủ đô Cực Thiên Giới, Thiên Cực Tinh! Hắn áp dụng sách lược tiến vững từng bước, cố thủ phòng tuyến, giảm bớt vật tư tiêu hao và binh sĩ thương vong, cuối cùng giành được thời gian thở dốc, đồng thời âm thầm không ngừng mở rộng ảnh hưởng của tổ chức cứu vớt, thu nạp thêm càng nhiều đạo hữu cùng chung chí hướng!”“Võ Anh Kỳ cho rằng, lúc ấy đại bộ phận cao quan của cộng hòa Tinh Hải và số Tu Chân giả già cả đều trúng độc quá sâu, đã hết thuốc chữa, chỉ có Tu Chân giả trẻ trung mới là tương lai quốc gia, mới là tương lai của văn minh nhân loại!” “Đương thời cộng hòa Tinh Hải đã bước vào giai đoạn thịnh cực tất suy, cục diện xã hội xơ cứng bảo thủ, ngoại trừ Võ Anh Kỳ ra, cũng kích phát nhiệt huyết cách mạng của vô số thanh niên Tu Chân giả! Dựa vào mị lực cá nhân của Võ Anh Kỳ và sự tác động của đại nghĩa, quy mô tổ chức cứu vớt nhanh chóng bành trướng, thắng được ủng hộ từ vô số thanh niên Tu Chân!” “Chẳng qua, đến tận lúc này, Võ Anh Kỳ vẫn chưa hề nghĩ tới triệt để quyết liệt cùng Tu Chân giới, cái gọi tổ chức cứu vớt chẳng qua là nơi mọi người tụ lại cùng nhau bàn luận, nghiên cứu về các chủ đề như quan hệ giữa Tu Chân giả cùng người bình thường, trách nhiệm của Tu Chân giả đối với văn minh nhân loại, đại thiện và tiểu thiện, định vị của văn minh nhân loại trong vũ trụ, làm sao để cứu nước cứu dân, cường chủng cường tộc, chỉ thế mà thôi!” Hình ảnh sau lưng Tô Trường Phát lóe lên, hiện ra trường cảnh vô số người trẻ tuổi ngồi vây quanh một bộ Tinh Khải màu đen, cao đàm khoát luận, chỉ điểm giang sơn.
Mỗi nét vẽ đều tràn đầy cảm giác phấn chấn, sinh cơ bừng bừng, hình thành tương phản rõ nét với cảnh tối tăm ảm đạm, mạch ngầm toàn động ở quốc hội công hòa Tinh Hải! Tô Trường Sinh cắn răng nói: “Võ Anh Kỳ vốn định đi theo con đường phe cải cách, hắn hi vọng mở rộng tổ chức cứu vớt thành phe đa số ở cộng hòa Tinh Hải, số nghị viên của tổ chức cứu vớt nắm đa số trong quốc hội. Sau đó hắn sẽ tranh cử chủ tịch quốc hội cộng hòa Tinh Hải, hợp pháp nắm giữ chính quyền, tiến hành cải cách toàn diện đối với văn minh nhân loại!” “Nhưng mà, đúng lúc này, điều Võ Anh Kỳ lo lắng đã xảy ra!”“Người Thánh Minh đột nhiên tập kết lượng binh lực khổng lồ với hơn năm mươi hạm đội, đại quy mô tấn công cộng hòa Tinh Hải!” “Cuộc tổng tiến công chiến lược có quy mô vượt xa bất kỳ cuộc tiến công của Thánh Minh nào trong mười năm qua, như thể giai đoạn thăm dò ban đầu đã kết thúc, bước sang giai đoạn tấn công dứt điểm!” “Mười năm qua, Võ Anh Kỳ một mực đề ra cảnh báo cho thủ đô, nói cái gọi là quấy rối rất có khả năng chỉ là thăm dò của người Thánh Minh, quyết chiến thực sự còn chưa đến, phải lập tức tiến vào trạng thái chiến tranh cao nhất để sẵn sàng với mọi tình huống!” “Nhưng đám nghị viên đức cao vọng trọng, mưu tính sâu xa trong quốc hội kia luôn chế nhạo, thậm chí hoài nghi hắn có dụng tâm khác. Còn dân chúng bình thường ánh mắt thiển cận, không chút năng lực tự suy luận, dưới sự đầu độc của hệ thống truyền thông biến thành dã thú manh động, thật sự cho rằng cộng hòa Tinh Hải là vô địch thiên hạ, đối với lời cảnh báo khó nghe của hắn trào phúng trắng trợn, càng không nguyện hi sinh lợi ích bản thân truyền máu cho tiền tuyến!” “Bây giờ, người Thánh Minh được trang bị tinh xảo, huấn luyện nghiêm ngặt, lại cực kỳ thần bí cuối cùng phá ổ mà ra, đuôi lửa phun ra từ tinh hạm của năm mươi hạm đội quả thực đủ sức xé trọn phiến vũ trụ thành mảnh nhỏ!” “Trong khi đó, bởi vì hậu phương buông thả và làm khó dễ, Võ Anh Kỳ thân là tư lệnh tối cao tiền tuyến chỉ có trong tay một ít tinh hạm trọng tải không cao, hỏa lực yếu ớt, cùng với vài chiến đoán thiếu vật tư, trang bị rách rưới!” “Dù vậy, Võ Anh Kỳ vẫn không buông bỏ trách nhiệm của mình, hắn tri triển tất cả thần thông tu luyện được trong mấy trăm năm lang thang giữa Tinh Hải, dẫn theo số ít bộ đội, vô số lần lấy yếu thắng mạnh, tập kích địch hậu, cườnghành kéo chậm bước chân xâm lược của người Thánh Minh!” “Trong đó, trận mang tính quyết định cuộc chiến là trận Carling (Tạp Lan)!” Thái Hư Huyễn Cảnh sau lưng Tô Trường Phát hiện ra một mảnh ngân hà huyền quang đỏ rực như lửa, máu tươi nổ bung như mưa.
Lấy đó làm nền, một tinh cầu nhỏ màu vàng nhạt không chút nào thu hút xuất hiện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT