Chương 1252: Bẩm sinh Nguyên Tội!
“Nguyên Tội?” Lý Diệu hừ lạnh một tiếng, hắn chưa bao giờ cho rằng có cái gì là tội nghiệt bẩm sinh, đối với từ này tràn đầy phản ứng chán ghét theo bản năng. Tâm tư điện chuyển, Lý Diệu mở miệng nói: “Có phải người Sa Man nghĩ ra quỷ kế, nói người Võ Anh chiếm cứ thế giới màu mỡ ổn định như vậy là một loại không công bằng, là Nguyên Tội bẩm sinh của bọn họ, cho nên bọn họ phải đền bù tổn thất cho người Sa Man —— làm gì có loại lý luận vớ vẩn vậy được?” Tô Trường Sinh cười cười, lắc đầu nói: “Nếu như lời ngươi nói, vậy thì ngươi nghĩ về người Võ Anh và Sa Man quá đơn giản rồi. Hơn nữa nếu chỉ thế, đoạn lịch sử này cũng mất đi ý nghĩa tham khảo. Ngươi có thể nói thế này, Võ Anh giới hủy diệt không liên quan gì tới lý niệm của Tu Chân giả, chỉ là Tu Chân giả nơi đó khá là ngu xuẩn mà thôi!” “Nếu đổi thành một ít Tu Chân giả càng thêm thanh tỉnh, càng thêm sáng suốt, chọn phương pháp tiến tuần tự từng bước, chậm rãi đồng hóa người Sa Man, có lẽ sẽ có một kết cục hoàn toàn khác.”
Lý Diệu nhất thời cứng họng.
Hắn cũng nghĩ như vậy, lúc Tinh Diệu Liên Bang hấp nạp Yêu tộc tuyệt sẽ không ngây thơ và ngu xuẩn như người Võ Anh.
“Không, ta giảng thuật đoạn lịch sử này xa xa không chỉ đơn giản như vậy, văn minh Võ Anh hủy diệt căn bản không phải do chính sách di dân ngu ngốc của bọn hắn tạo thành, cùng lắm chỉ có thể nói, đó là “dây dẫn” cho hành động sau này của người Sa Man thôi!” “Cái gọi là lý luận Nguyên Tội không phải dùng để giải thích mâu thuẫn giữa người Võ Anh và người Sa Man, mà dùng để giải thích mâu thuẫn giữa Tu Chân giả và người bình thường, có “Nguyên Tội” không phải là người Võ Anh, mà là Tu Chân giả!” “Cái gì?” Lý Diệu ngạc nhiên, bất giác sờ sờ gò má, khó có thể tin tưởng nói: “Tu Chân giả thì có Nguyên Tội bẩm sinh gì?”“Đương nhiên là có!” Tô Trường Phát ý vị thâm trường nói: “Tuyệt đại bộ phận văn minh tu chân, bao gồm cả văn minh Võ Anh đều cầm giữ lý niệm “nhân quyền thiên phú không dung xâm phạm, chẳng phân biệt là Tu Chân giả hay người bình thường, tất cả mọi người đều bình đẳng” ở những mức độ khác nhau.
Nhưng xuất phát từ lý niệm này liền sẽ đi đến một kết luận cực kỳ vớ vẩn, đó chính là giữa Tu Chân giả và người bình thường trời sinh đã bất bình đẳng!” “Không sai, pháp luật có thể bảo đảm quyền lợi hợp pháp và địa vị chính trị của người bình thường, thậm chí có thể dùng phương thức một người một phiếu để cho người bình thường có được lực lượng ngang hàng Tu Chân giả!” “Nhưng, đấy chẳng qua là dối mình gạt người mà thôi!” “Một khi thức tỉnh linh căn, Tu Chân giả liền có được tốc độ, sức mạnh, thể năng, trí lực và giác quan nhạy bén… xa xa áp đảo người bình thường!” “Những ưu thế này dù người bình thường rèn luyện thế nào đều không thể san lấp!” “Có những ưu thế này, Tu Chân giả liền có thể tùy tâm sở dục cạnh tranh ở bất kỳ lĩnh vực nào, bỏ lại người bình thường xa xa phía sau, bọn hắn có thể chiếm cứ hết thảy công việc cần đến trí lực, thể năng, tốc độ, sức mạnh thậm chí cường độ thần hồn siêu cấp, có thể phong quang thành là anh hùng, tiếp nhận đại chúng hoan hô, vạn dân kính ngưỡng!” “Chỉ cần ở một lĩnh vực xuất hiện một tên Tu Chân giả, đồng nghĩa với tất cả người bình thường còn lại dù không ngừng cố gắng, nỗ lực trả ra đều không chút cơ hội cạnh tranh, chỉ đành ngoan ngoãn nhận thua, trơ mắt nhìn Tu Chân giả đại hiển thần thông!” “Nói vậy cho nhanh, cái thế giới này là vũ đài của Tu Chân giả, người bình thường cùng lắm chỉ là quan chúng dưới đài, phụ trách vỗ tay và ủng hộ mà thôi!”“Bọn hắn không xứng, cũng căn bản không năng lực leo lên vũ đài, đi tán phát quang thải của mình!” “Lý đạo hữu, bất bình đẳng như vậy, chẳng lẽ còn không tính là Nguyên Tội của Tu Chân giả?” Ý cười trên mặt Tô Trường Phát càng lúc càng dữ tợn, ngữ khí lại càng lúc càng bình tĩnh, mang đến cho Lý Diệu cảm giác sởn hết cả gai ốc, mồ hôi đầm đìa! “Quan trọng hơn chính là, loại bất bình đẳng này không chỉ có nghĩa người bình thường không cách nào cạnh tranh ở bất kỳ lĩnh vực nào cùng Tu Chân giả, mà còn có nghĩa người bình thường hoàn toàn không cách nào bảo đảm an toàn tánh mạng và tài sản, hết thảy đều thao túng ở trong tay Tu Chân giả!” “Người bình thường không thể không chấp nhận sự thật đó, tức là —— sở dĩ bọn hắn có thể sống bình an, hạnh phúc, chẳng qua là kiến lập trên sự thiên lương, thương cảm và bố thí của Tu Chân giả!” “Hết thảy những gì bọn họ có đều là ngọn tháp trong gió cát, lầu các giữa không trung, được “đạo đức” hư vô mờ mịt của Tu Chân giả gìn giữ!” “Hôm nay, Tu Chân giả quyết định hành hiệp trượng nghĩa, trừ bạo an dân, bảo hộ người bình thường, cho nên người bình thường mới được sống trong ngày lành!” “Nhưng mà, nếu đến một ngày nào đó, Tu Chân giả thay đổi thì sao?” “Nếu như Tu Chân giả xuất phát từ lý do nào đó, hoặc căn bản không cần lý do, chỉ là tâm tình không tốt, quyết định không bảo hộ người bình thường nữa, mà đổi sang cách hành xử hoàn toàn trái ngược thì sao?” “Khi đó, Tu Chân giả có thể tùy tâm mặc ý diệt sát người bình thường, cướp đi tài sản của bọn hắn, nô dịch vợ con bọn hắn, biến con cháu đời đời bọn hắn thành nô lệ!”Lý Diệu buột miệng thốt lên: “Tu Chân giả sẽ không làm vậy!” Lời này vừa ra, đáy lòng lập tức thấm ra mồ hôi lạnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT