Chương 1246: Khô kiệt chi địa
Lý Diệu sợ hãi cả kinh, ẩn ẩn hiểu ra ý của Tô Trường Phát.
Tô Trường Phát nhướng mày, da cười thịt không cười hỏi: “Lý đạo hữu, nếu Phi Tinh giới các ngươi gặp phải cục diện như vậy thì sẽ xử lý thế nào?” Lý Diệu trầm ngâm một lát, nói: “Nếu là Phi Tinh giới, đại khái sẽ do Tu Chân giả dẫn đầu, cộng thêm rất nhiều tinh anh trong người bình thường, tỷ như cường giả võ đạo tu luyện qua một ít công pháp, tổ thành “đội cảm tử”, bất luận trả ra bao nhiêu hi sinh đều phải đào móc cho được tinh quáng?” “Rốt cuộc, không có tinh quáng, sẽ rất khó xông ra hành tinh và tinh hệ đang sống, không cách nào phát triển ra ngoài, sau cùng sẽ bị khốn chết trên hành tinh mẹ!” “Phi Tinh giới khác với Bàn Long giới mà Tô tiền bối nói, năm ngàn năm trước hành tinh mẹ “Thiết Nguyên Tinh” củachúng ta từng gặp thiên kiếp, hoàn cảnh sớm đã vô cùng ác liệt, lại tồn tại rất nhiều “Luyện Khí sĩ” thiện chiến, người ngoài không dám tới gần! Cho nên, chúng ta sớm đã không còn ỷ lại vào hành tinh mẹ, hết thảy đều phải dựa vào chính mình!” “Giãy dụa cầu sinh trong Tinh Hải tàn khốc, Tu Chân giả và người bình thường Phi Tinh giới không được sung sướng như Bàn Long giới, đến lúc thật sự sống không nổi, chúng ta cũng sẽ liều mạng!” “Huống hồ, ta tin tưởng tỉ lệ tử vong cao ngất đó chỉ là tạm thời, đợi khi hoàn cảnh tinh cầu giàu tài nguyên dần được cải thiện, pháp bảo khai thác và tinh luyện kim loại từ từ thăng cấp, kinh nghiệm lấy quặng không ngừng tích lũy phong phú, nhất định có thể mò mẫm ra một bộ phương pháp xử lý hữu hiệu, giảm mạnh tỉ lệ tử vong xuống một mức có thể chấp nhận.”
Tô Trường Phát cười cười, nói: “Như vậy xem ra, văn minh tu chân của Phi Tinh giới các ngươi còn đang trong giai đoạn tăng trưởng, chưa hoàn toàn lụi bại.”
“Còn văn minh tu chân Bàn Long giới lại trong cơn nguy kịch, không có thuốc chữa!” “Người Bàn Long sống thoải mái quá lâu trên hành tinh mẹ dồi dào tài nguyên, mấy trăm năm vô ưu vô lự sớm đã mài mòn chí tiến thủ, tinh thần hi sinh trong thần hồn bọn họ!” “Người bình thường ở Bàn Long giới đều bị Tu Chân giả làm hư, coi hết thảy phúc lợi có được nhờ thấu chi tương lai là chuyện thiên kinh địa nghĩa, là điều hiển nhiên!” “Về phần Tu Chân giả thì cũng đắm chìm trong hào quang “chúa cứu thế” quá lâu, trong tiếng hoan hô và sùng bái của dân chúng, dần dần đi vào ngã rẽ!” “Khi chân tướng tàn khốc về hoàn cảnh hiểm ác của tinh cầu giàu tài nguyên, cùng với gian khổ và nguy hiểm trong việc lấy quặng … lần lượt hiện ra trước mặt, tất cả người bìnhthường và tuyệt đại bộ phận Tu Chân giả đều không cách nào chấp nhận hết thảy!” “Ngoại trừ số rất ít Tu Chân giả ra, không ai nguyện ý tới những nơi kia chịu chết!” “Rốt cục, dùng sinh mạng sống sờ sờ đi đổi lấy Tinh Thạch lạnh như băng liệu có hợp luân lý đạo đức, liệu có “chính nghĩa”, hay là tội ác tày trời?” “Vấn đề này, cuộn lên thảo luận ngày rộng tháng dài trong văn minh Bàn Long, trọn cả xã hội bị xé thành hai lý niệm đối lập, mọi người dùng hết thời gian và tinh lực quý báu tiêu hao trong tranh cãi không chút ý nghĩa!” “Trường thảo luận này kéo dài vài chục năm, trong mấy chục năm đó, mạch khoáng Tinh Thạch vốn còn lại không nhiều trên Bàn Long Tinh vẫn nhanh chóng tiêu hao, song người Bàn Long vẫn không phái ra bất kỳ chiếc thuyền lấy quặng nào tới những tinh cầu giàu tài nguyên kia!” “Sau vài chục năm, có lẽ bị nguy cơ tài nguyên kích thích, cuối cùng người Bàn Long miễn cưỡng đạt thành nhận thức chung, tinh quáng nhất định phải khai thác, nhưng cũng tuyệt đối không được chết người!” “Đừng nói chết người, dù chỉ là một ít công tác hơi chút vất vả mệt nhọc đều là xâm phạm nhân quyền, xâm phạm lý niệm cơ bản của văn minh Bàn Long!” “Bởi vậy, bọn hắn lại tiêu hao tài nguyên quý giá, thử kiến tạo một bộ hệ thống lấy quặng an toàn thoải mái tuyệt đối.”
“Trong hệ thống khai thác quặng này, thuyền lấy quặng xa hoa ngang với du thuyền không gian, cơ sở khai thác thì thoải mái còn hơn khách sạn, tuyệt đại bộ phận công việc nguy hiểm đều do Khôi Lỗi Linh Năng hoàn thành, thợ mỏ chỉ cần ngồi trong căn cứ, đối diện màn hình, uống rượu ăn thịt, điểm điểm con trỏ là được!” “Dù thế, vẫn không mấy người nguyện ý tới tinh cầu giàu tài nguyên đào quáng, số ít thợ mỏ nguyện ý đi biên cương làmviệc đều cho rằng mình trả ra hi sinh lớn lao, lòng tham không đáy yêu cầu tăng lương, tăng phúc lợi và cải thiện chất lượng hoàn cảnh công tác!” “Đến sau cùng, tiền lương phúc lợi của một thợ mỏ không gian thậm chí cao gấp mấy lần giáo sư đại học ở Bàn Long Tinh, sau khi khai thác ra lượng lớn tinh thạch đều không được đưa về hành tinh mẹ, mà không chút tiết chế đầu nhập vào cải tạo cơ sở khai thác!” “Bọn hắn không đẩy mạnh hiệu suất lấy quặng, mà dùng vào kiến tạo phương tiện giải trí nghĩ dưỡng trong cơ sở khai thác, lý do là để “nhân tính hóa hoàn cảnh làm việc”, lại rút ngắn thời gian công tác xuống mỗi ngày năm giờ, còn hơi tí lại dùng bãi công đe dọa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT