Chương 1164: Đi về phía trước!
Quá Xuân Phong hít sâu một hơi, lẩm bẩm: “Ta hiểu ý tứ của ngươi, mấy tháng qua, ta vẫn luôn canh cánh trong lòng đối với thân phận ‘Thâm Uyên’ của mình, thậm chí sợ hãi U Tuyền Lão Tổ có thể ở trong đầu óc ta còn gieo xuống cấm chế, bí thuật nào không, đến thời cơ thích hợp, sẽ phát tác, làm ta hoàn toàn biến thành một người khác, một người vô cùng tà ác!” “Nhưng, ngươi nói có đạo lý nha, Lữ Túy đã không phải Thâm Uyên, cũng không phải Huyết Ma, cũng chưa có chứng cớ rõ ràng thể hiện rõ hắn đã bị Đế Quốc Chân Nhân Loại mê hoặc, hắn chính là một người tu chân thuần túy, một khi bước nhầm, cũng có thể phát rồ đến loại trình độ này, suýt nữa mang đến hạo kiếp cho tam giới!” “Đã như vậy, ta cần gì phải luôn rối rắm thân phận của mình chứ? Thâm Uyên cùng Huyết Ma có thể làm chuyện xấu, chẳng lẽ có cái gì là người tu chân bình thường không thể làm sao?” .
“Ta nghĩ, vô luận thân phận nào cũng không quan trọng, chỉ cần làm được bốn chữ, ‘không thẹn với lòng’ là được! Việc khác, quản con mẹ nó!” Lý Diệu cười to: “Chính là như thế! Có lẽ, tin tức Lữ Túy không phải gián điệp của Đế Quốc Chân Nhân Loại công bố ra ngoài, sẽ có rất nhiều người thất vọng, càng nhiều ngườiđối với chính phủ liên bang cùng người tu chân đều ôm lòng nghi vấn lo lắng, thậm chí ở dân gian nhấc lên sóng to gió lớn, nhưng ta luôn tin tưởng, làm như vậy, tốt hơn so với bịa ra một lời nói dối, tạm thời trấn an lòng người!” “Bịa một lời nói dối, thì phải dùng càng nhiều lời nói dối hơn để tân trang, giống như là Lữ Túy an bài một âm mưu nho nhỏ, thì phải dùng càng nhiều âm mưu và giết chóc hơn để bù lại! Ta tin tưởng, tất cả mọi người của Tinh Diệu Liên Bang, vô luận người tu chân hay là người thường, cuối cùng đều sẽ có dũng khí để nhìn thẳng vào trong lòng mình, ở cùng lúc phát hiện một mặt tối tăm trong lòng mình, cũng phát hiện càng nhiều ánh sáng hơn nữa!” “Ngươi nói đúng, ngươi nói rất đúng, ta nên ở trên nghị hội đưa ra một điểm này, ở trước khi có chứng cớ vô cùng xác thực, tuyệt đối không thể vu oan lung tung Lữ Túy là gián điệp Đế Quốc Chân Nhân Loại, nếu không, chúng ta và Lữ Túy, lại có gì khác nhau?” Hai người tiếp tục đi tới, Quá Xuân Phong không biết nghĩ tới cái gì, bỗng cười phá lên sang sảng.
Trên mặt Lý Diệu cũng tràn ngập ý cười, hỏi: “Quá đại ca, ngươi lại cười cái gì?” “Ta bỗng nghĩ đến một chuyện rất châm chọc!” Quá Xuân Phong cười đến mức phải lau nước mắt, nói đứt quãng, “Tinh Diệu Liên Bang tự cho mình là người thủ hộ văn minh nhân loại, nhưng ở thời khắc mấu chốt nhất, ngăn cơn sóng dữ, lại là một tên ‘Thâm Uyên’, một tên ‘Huyết Ma’ ! Ngươi nói, cái này buồn cười hay không?” Lý Diệu ngẩn ra, mỉm cười nói: “Quá đại ca, vấn đề này, ngươi cần đổi một góc độ để nhìn! Tinh Diệu Liên Bang là quốc gia như vậy, ngay cả ‘Thâm Uyên’ và ‘Huyết Ma’ cũng nguyện ý vì nó mà chiến, thậm chí không tiếc hy sinh! Đây là nguồn gốc sự cường đại của nó, cũng là tiền vốn duy nhất cho nó đối kháng Đế Quốc Chân Nhân Loại!”“Tương lai trăm năm, chúng ta nhất định sẽ ra ngoài, đi ra khỏi mảng biên duyên tinh hải đảo đơn độc hoang vắng này, hướng sâu trong tinh hải rực rỡ hơn nữa tiến quân! Dọc theo đường đi, chúng ta nhất định sẽ gặp được các chủng loại kì quái, văn minh muôn màu muôn vẻ! Trải qua một vạn năm chia lìa, có lẽ có hình thái xã hội của một số văn minh nhân loại, là hoàn toàn khác với chúng ta!” “Liên bang là không có khả năng thông qua giết chóc và chinh phục, đem những đại thế giới này hấp thu vào, tạm không nói đến có thể chinh phục hay không, mặc dù chinh phục vào được, trong mấy chục năm ngắn ngủn cũng không tiêu hóa hấp thu được!” “Ta nghĩ, nếu là một liên bang ngay cả ‘Thâm Uyên’ và ‘Huyết Ma’ đều nguyện ý vì nó mà chiến, có lẽ có khả năng lấy một loại phương thức khác, đem những đại thế giới này đều đoàn kết lại với nhau, đi đối kháng Đế Quốc Chân Nhân Loại tinh hải trung ương, không ai bì nổi nhỉ?” Tâm tư Quá Xuân Phong xoay chuyển thật nhanh, sau một lát, nụ cười càng thêm xán lạn, nhịn không được ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng, tận tình phát tiết khoái ý trong lòng! Lại nghe chân núi, xa xa cũng truyền đến một tiếng thét dài, đó là tiếng Đinh Linh Đang: “Lý Diệu, bọn anh ở đâu?” Ngay sau đó, là một thanh âm nhỏ hơn hô lên: “Ba ba! Ba ba! Con bắt được hai con cá, hai con cá nhỏ rất đẹp!” Lý Diệu và Quá Xuân Phong liếc nhau, hai người cười rộ.
“Tiểu lão đệ, cảm ơn ngươi, thật sự cảm ơn ngươi
Quá Xuân Phong thực lòng nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT