Chương 1160: Thiếu niên Dạ Vũ Nha! 
Vẻ mặt Lý Diệu, giống như bị một con bọ cạp độc hung hăng đốt một phát ở khe mông, suýt nữa nhảy dựng lên, trợn mắt há hốc mồm hồi lâu, mới liên tục chà chà tay, bộ dáng lòng hiếu kỳ bùng nổ: “Đến, Quá đại ca, nói ra chuyện xưa của ngươi! Ngươi sẽ không là vẫn luôn biết chuyện này chứ?” Quá Xuân Phong lau mặt một lần thật mạnh, miễn cưỡng ép ra một nụ cười so với khóc còn khó coi hơn, ôm cái ấm nước nói: “Ta đương nhiên không biết, nếu không cũng không gọi là ‘Thâm Uyên’, thẳng đến… một buổi tối của ba tháng trước!” “Trước đêm hôm đó, ta vẫn luôn cho rằng mình là một người tu chân Nhân tộc tên là ‘Quá Xuân Phong’, quá khứ của ta đơn giản, rõ ràng giống như là giọt mực trên tờ giấy trắng, hiện tại của ta, mặc dù có rất nhiều phiền não, nhưng cũng tràn ngập vui sướng cùng thỏa mãn, nếu có thể, ta hy vọng cuộc sống cứ trải qua như vậy mãi, tương lai của ta, không đừng xảy ra bất cứ thay đổi gì!” “Ta tên Quá Xuân Phong, quê ở Đại Hoang, cha mẹ đều là người tu chân, ở lúc ta còn nhỏ, quê nhà gặp phải một lầnthú triều bùng nổ quy mô lớn, bị hoàn toàn hủy diệt, cha mẹ và người nhà đều ở trong kịch chiến oanh oanh liệt liệt chết trận, mà ta ôm thù sâu hận lớn đối với Yêu tộc, sống sót qua được, bôn ba, trưởng thành, gia nhập Bí Kiếm cục, tiếp nhận tu luyện nghiêm khắc nhất, chấp hành nhiệm vụ hung hiểm nhất, dùng đầu lâu của ngàn vạn Yêu tộc, đổi lấy vị trí sở trưởng sở Trảm yêu Bí Kiếm cục!” “Về chuyện quê hương và cha mẹ, ta nhớ không quá rõ, nếu dùng sức đi nghĩ sẽ đau đầu muốn nứt, cũng từng mời không ít chuyên gia não khoa cùng minh tu sư kiểm tra, nhưng bọn họ nói, đó là ta lúc còn nhỏ, ở lúc thú triều bùng nổ chịu dọa quá độ, đại não tự động rửa trôi hết những ký ức khủng bố đó, để tránh thần hồn lọt vào bị thương nặng
 “Đây là một loại hiện tượng cực kỳ bình thường, rất nhiều trẻ mồ côi chiến tranh từng gặp phải thú triều bùng nổ đều có, thậm chí ngay cả không ít người trưởng thành, sau khi trải qua thú triều khủng bố bùng nổ, cũng sẽ mất trí nhớ ngắn hạn!” “Bản thân ta tinh thông thần thông bốn đại lĩnh vực, đối với khai phá não vực cùng minh tu chi đạo cũng rất hiểu biết, biết bác sĩ cùng minh tu sư nói không sai, mà loại bệnh mất trí nhớ này còn không có phương pháp trị liệu quá tốt, với lại không ảnh hưởng gì cả, cũng không để vào trong lòng, chỉ là thường xuyên lấy ra ảnh chụp ‘cha mẹ’ cùng ‘bản thân’ khi còn bé, ở giữa mảnh vỡ hình ảnh ánh sáng loang lổ trong đầu, hư cấu ra một cái thơ ấu, để an ủi mà thôi!” “Tóm lại, ở ba tháng trước, ta chưa từng sinh ra một chút hoài nghi nào đối với thân phận Nhân tộc của mình, đối với Yêu tộc, cũng có thù không đợi trời chung! Thân là ‘sở trưởng sở Trảm yêu’ ta, từng thấy quá nhiều sự phá hoại Yêu tộc tạo thành, thù nước hận nhà tập hợp ở một con người, ta tin tưởng vững chắc Yêu tộc tà ác phải bị tiêu diệt triệt để!” “Ha ha, nếu không phải sự cẩn thận trong thiên tính, khiến ta từng theo thói quen từ chối Lữ Túy một hai lần, có lẽ hắnmê hoặc ta thêm vài lần, ta cũng sẽ tham gia ‘Tổ Chức Những Người Yêu Nước’!” “Kết quả, một đêm nọ của ba tháng trước…” Cơ thịt trên mặt Quá Xuân Phong run rẩy, toát ra vẻ mặt một nửa mê mang, một nửa sợ hãi, lẩm bẩm, “Ta nhớ rõ, đó là vài ngày sau sự kiện ‘Thiên Đô thị bùng nổ thú triều’, toàn bộ Thiên Đô thị đại loạn, còn thực thi lệnh cấm đêm, lực lượng tinh anh của cảnh sát, quân đội đều đóng ở các tiết điểm, mà đội hành động của sở Trảm yêu Bí Kiếm cục chúng ta, thì đang lùng bắt Yêu tộc có khả năng chạy trốn, ngủ đông toàn thành
 “Một đêm đó, chúng ta quả thực thông qua quét yêu khí, phát hiện một Yêu Vương bị thương nặng, kịch chiến mấy hiệp, thành công đánh chết hắn!” “Ta liên tục vài ngày không ngủ, lại đại chiến một trận, tinh lực thật sự không đủ, liền ở trên xe chỉ huy lâm thời ngủ một lát, vốn chỉ là chợp mắt mà thôi, ai biết lại lâm vào một loại trạng thái cực kỳ cổ quái, giống như, giống như thần hồn của ta từ trong thể xác hút ra, bị một cái đầm lầy sâu không thấy đáy cắn nuốt, lâm vào một giấc mơ kỳ quái!” “Giống như mơ mà không phải mơ, hốt hoảng, quả thực như là một đoạn cuộc đời mười mấy năm, ở sâu trong thần hồn của ta, cứng rắn bành trướng ra!” “Ở trong đoạn ‘giấc mơ’ này, ta không là thiếu niên Nhân tộc ‘Quá Xuân Phong’ sinh trưởng ở trên Đại Hoang nữa, mà là thiếu niên Yêu tộc ở một tòa thành trong lòng đất nào đó của U Tuyền quốc, Huyết Yêu giới trưởng thành lên.  Ta có một cái tên hoàn toàn mới, tên là ‘Dạ Vũ Nha’, càng có được một diện mạo hoàn toàn mới, vô cùng dữ tợn!” “Ở trong thế khủng bố giới tràn ngập mùi lưu huỳnh, chướng khí dưới lòng đất cùng các loài nấm, thực vật yêu hóa đó, ta suốt ngày lấy thuốc bí mật rèn luyện, đánh nhau với yêu thú, học tập ảo diệu vận dụng các loại binh khí, yêu khí và pháp bảo! Ở trong thế giới này, trước mắt ta không cóđồng bạn, chỉ có con mồi cùng kẻ địch, còn có… Phụ thân ta, nhưng mỗi lần hắn vừa xuất hiện, sẽ mang đến càng nhiều con mồi cùng kẻ địch hơn, liền ý nghĩa tu luyện càng thêm nghiêm khắc, chém giết càng thêm điên cuồng, tra tấn càng thêm tàn nhẫn!” “Ngươi nhất định đoán được, trong đoạn giấc mơ này, phụ thân của thiếu niên ‘Dạ Vũ Nha’, chính là U Tuyền Lão Tổ!” “Đoạn giấc mơ này như là dùy trì một cái chớp mắt ngắn ngủn, lại như là kéo dài suốt mười mấy năm.  Tóm lại, ở cuối giấc mơ, ta nuốt vào một loại chất lỏng vừa tanh vừa cay, quanh thân lại bị bôi lên dầu cao, thuốc bí ẩn, bị đưa vào bên trong một thứ tương tự với ‘kén sâu’! Trước khi một khối giáp xác cuối cùng phong bế, ta chỉ nhìn thấy U Tuyền Lão Tổ vẻ mặt phức tạp nhìn ta một cái, nói một tiếng ‘ngủ thật ngon đi’, sau đó, ta liền bị bóng tối hoàn toàn cắn nuốt, như là chết đi ở lúc đó!” “Giấc mơ đến đây chấm dứt
 “Ta từ trong vực sâu nhảy dựng lên, chỉ cảm thấy vẻ mặt hoảng hốt, đầu đau muốn nứt ra, đã giống giãy chết, lại giống chết mà sống lại!” “Mà sâu trong não vực của ta, lại hiện lên một gương mặt dữ tợn, U Tuyền Lão Tổ!” “Hắn cười dữ tợn nói, bây giờ ta đã biết thân phận của mình, bảo ta chuẩn bị một phen, qua vài ngày nữa hắn sẽ đi tìm ta, đến lúc đó ta tự nhiên sẽ biết toàn bộ kế hoạch!” Quá Xuân Phong ôm đầu, sắc mặt trắng bệch, giống như lại một lần nữa đắm chìm đến buổi tối khủng bố đó, thở dốc một hồi lâu, mới gian nan nói, “Giấc mơ này, đoạn lời này, khiến đại não của ta trống rỗng, có ước chừng mười mấy phút đồng hồ không phản ứng lại được!” “Cảm giác đầu tiên của ta, không phải thức tỉnh bản thân thật sự, mà là ta thân là ‘Quá Xuân Phong’, bị một kẻ tên là ‘Dạ Vũ Nha’ đoạt xá!”Lý Diệu gật đầu, mặt đầy đồng ý.  Hắn từng bị Âu Dã Tử luyện khí đại sư bốn vạn năm trước đoạt xá, cũng từng trải qua giấc mộng lạ hốt hoảng, giấc mơ đó thậm chí so với giấc mơ của Quá Xuân Phong còn dài hơn mấy chục lần.
Cho nên, Lý Diệu rất có thể lý giải phản ứng sau khi từ trong loại trạng thái này giãy thoát ra. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play