Chương 1093: Không muốn sợ, vậy thì làm! 
Huyết sắc Tâm Ma lệ thanh kêu thảm, điên cuồng uốn éo như là đỉa phải vôi, đạo tâm Lý Diệu lại càng lúc càng sáng ngời, càng lúc càng kiên định, càng lúc càng thuần túy trong tiếng cuồng tiếu ngang tàng! Từng đạo hào quang ngưng tụ thành một cự nhân đỉnh thiên lập địa sâu trong não vực, cự nhân này có gương mặt thuần tịnh như đứa trẻ mới sinh! “Thần hồn mới sinh” kia quyền đấm cước đá, đánh nát vụn mảnh vỡ của huyết sắc Tâm Ma, cất tiếng cười to nói: “Đừngphí công nữa, đạo tâm của ta tuyệt sẽ không bị ngươi dao động!” “Dù trong cao tầng Liên Bang thực sự có người hãm hại ta, đó cũng là số ít, mà sở dĩ bọn hắn dùng cách này để vu oan giá họa, cũng là bởi bọn hắn sợ ta!” “Bọn hắn sợ ta, không là vì thực lực “Cứu Cực Kim Đan” của ta, mà là bởi bọn hắn biết rõ, bằng hữu của ta luôn ủng hộ ta, 99% Liên Bang người luôn tin tưởng ta, chỉ cần ta thực sự xuất hiện, âm mưu của bọn hắn liền triệt để phá sản!” “Cho nên, bọn hắn mới trăm phương ngàn kế ngăn cản Lý Diệu thực sự hiện thân!” “Nhưng không quản bọn hắn âm mưu hãm hại thế nào, đến hiện tại, đủ loại chiêu số hèn hạ vô sỉ đều dùng hết, nhưng thế thì đã sao? Đinh Linh vẫn bất chấp tất cả tin tưởng ta!” “Ta còn chưa chết, ta có thể nói chân tướng cho tất cả mọi người, nói cho toàn bộ Liên Bang!” “Hừ, đám tạp chủng hèn hạ vô sỉ kia giội nước bẩn lên người ta, vu oan ta bị Huyết Văn tộc phụ thể, nếu ta không cách nào khống chế mặt hắc ám của mình, không còn phân tốt xấu, lạm sát người vô tội, vậy mới thỏa ý bọn hắn, trúng kế bọn hắn, khuất phục với bọn hắn!” “Mềm yếu? Không cách nào khống chế phẫn nộ, cừu hận, xúc động và tàn nhẫn trong lòng, khuất phục mặt hắc ám, triệt để rơi vào vực sâu, đấy mới thực sự là mềm yếu!” “Cho nên, ngươi đi chết đi!” “Oanh!” Sâu trong não vực Lý Diệu phảng phất có một trăm vạn tấn tạc đạn Tinh Thạch ầm ầm nổ tung.  Sóng xung kích cuốn hết tế bào não, triệt để trấn áp cuồng triều màu máu, mỗi một tế bào não đều giống như trân châu lộng lẫy, sáng bừng lên! Lý Diệu cảm thấy trong đầu vang lên một mảnh tiếng sấm, phảng phất vô số tia chớp khơi thông từng mạch máu vàkinh mạch trên người.  Ý niệm trong đầu lập tức rõ ràng, toàn thân thư thái! “Đại não thứ hai” nơi đuôi xương cụt cũng bộc phát ra từng trận sấm rền, hô ứng cùng chủ não, hai luồng lôi âm hung hăng đụng vào nhau, hóa thành tiếng nỉ non giống như tiếng khóc của trẻ mới sinh! Lý Diệu hơi ngớ, hít sâu một hơi, song vẫn không át chế được kích động trong lòng! Cái này, cái này.  Đây chẳng lẽ là… Điềm báo Ngưng Anh! Tu luyện tu luyện, có trở ngại mới có tiến lên, từ sau khi đột phá cảnh giới “Cứu Cực Kim Đan”, hắn kịch chiến vô số lần, gần như lần nào cũng đều thuận buồm xuôi gió, mặc dù bị người thập diện mai phục, nhưng bị thương cũng chỉ là thân thể, còn tâm linh và thần hồn chưa bao giờ bị đả kích quá sâu. 
Không có xung kích trời long đất lở, liền không khả năng hiểu rõ toàn diện nội tâm của mình. 
Lần quay về Thiên Nguyên này.  Gặp phải âm mưu khó lường như thế, khiến cho thần hồn hắn rơi xuống vực sâu hắc ám. 
Cuối cùng, hắn kháng cự được áp lực.  Từ trong vực sâu vút bay lên trời, rốt cục khiến cho đạo tâm mình giành được đột phá kỳ diệu, thổi lên kèn lệnh tiến lên Nguyên Anh, có cơ hội trở thành Nguyên Anh dưới 50 tuổi mà trước nay Tinh Diệu Liên Bang chưa từng có! Lý Diệu lần nữa nở nụ cười, đây là hết cơn bĩ cực đến hồi thái lai ư? Ngưng Anh Ngưng Anh, tiến vào cảnh giới Nguyên Anh là ước mơ lớn nhất của mỗi Tu Chân giả.  Nhưng chênh lệch giữa “Kim Đan” và “Nguyên Anh” không phải ở quyền lực lớn nhỏ, tốc độ nhanh chậm, mà là thực sự tìm được chính mình. Tu chân tu chân, chính là tìm kiếm mặt chân thực nhất của mình, hơn nữa vung ra hết thảy, dùng cả đời đi hãn vệ nó, tưới tiêu nó, kích phát nó! Mỗi một Nguyên Anh đều có chuyện xưa của riêng mình, tất cả Ngưng Anh đều có cơ duyên độc nhất vô nhị, chính dựa vào những cơ duyên đó, mới khiến đạo tâm bọn hắn có được ý chí không giống người thường! Lý Diệu đột nhiên cảm thấy, điều làm hắn cao hứng nhất không phải là tìm được cơ duyên Ngưng Anh, mà là… Nữ nhân của hắn, không cô phụ tín nhiệm, còn hắn cũng ở vào khoảnh khắc cuối cùng, bò thoát khỏi vực sâu trong lòng, không cô phụ tín nhiệm của nàng! Một góc trong doanh địa y tế, Lý Diệu khoanh chân mà ngồi, mò mẫm lột xuống vải băng quấn trên mắt trái. 
Màu máu trong mắt tuột hết đi, lần nữa về lại màu đen gần như trong suốt, không thâm thúy, cũng không lăng lệ, khiến người cực thoải mái, phảng phất vĩnh viễn đều ẩn chứa ý cười kiên định. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play