Nhưng An Văn ngây thơ không hề biết rằng tất cả chỉ là một trò đùa ác ý. Lớp trưởng tiếp cận cậu không phải vì thích cậu, mà chỉ vì một vụ cá cược với đám bạn thân.
Bọn họ muốn chụp lại hình ảnh cậu trong bộ váy trắng, để biến cậu thành trò cười trước toàn trường. Họ bao vây An Văn, người đang mặc váy, không ngừng chế nhạo, sỉ nhục cậu, như thể đang nhìn một sinh vật dị dạng.
Lớp trưởng là người cười to nhất trong đám đông. Trong tay anh ta là một chiếc máy ảnh, hoàn toàn phớt lờ sự phản kháng của An Văn.
"Một kẻ xấu xí như mày... thật sự nghĩ rằng tao sẽ yêu mày sao?"
"Tách. Tách."
Tiếng màn trập vang lên.
Khoảnh khắc đó, An Văn biết rằng cuộc đời mình đã hoàn toàn sụp đổ. Tuyệt vọng, An Văn khoác lên mình chiếc váy trắng xinh đẹp ấy rồi lao vào đường hầm tàu điện ngầm. Cơ thể cậu bị đoàn tàu lao đến nghiền nát, vỡ vụn thành vô số mảnh nhỏ, mỗi mảnh đều là ký ức đau buồn và cuộc đời đầy khổ đau của cậu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT