Editor: Idylie.
Diệp Sắt Vi dùng sức xoa mặt mình. Cười quá lâu khiến cơ mặt hơi đau nhức, nhưng cô thật sự không nhịn được. Cô hung hăng trừng mắt nhìn kẻ khởi xướng, trong khi người kia vừa ung dung đứng dậy từ dưới đất, thản nhiên phủi bụi bám trên quần áo, rồi khẽ ngoắc ngón tay về phía mặt đất.
Một nhánh cỏ đuôi chó nhỏ lập tức bị cắt gọn gàng, sợi dây leo bên hông cỏ cuộn lại thành một vòng nhỏ rồi nhẹ nhàng bay vào tay Murphy.
Giây tiếp theo, Murphy như không có chuyện gì xảy ra, thản nhiên đưa bó cỏ đuôi chó cho Diệp Sắt Vi:
“Được rồi, ta đi đây.”
Diệp Sắt Vi sững sờ nhận lấy, nhưng khi ngẩng đầu lên, trước mặt đã chẳng còn bóng người.
Cỏ đuôi chó khẽ đong đưa theo làn gió nhẹ, vài sợi còn phất qua cằm cô, mềm mại mà hơi ngứa. Diệp Sắt Vi nhìn chằm chằm bó cỏ trong tay, thần sắc phức tạp biến ảo. Cô vừa muốn giận dữ ném nó xuống đất, vừa muốn điên cuồng mắng thầm—ai lại đi tặng cỏ đuôi chó cho người khác chứ? Giữa hai người này dường như có điều gì đó vi diệu, giống như kiểu "sau khi nhận hoa trên quan tài lại bất ngờ nhận được một món quà kỳ lạ," một loại tình cảm khó mà diễn tả rõ ràng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play