Cố Tri Nam cũng không có tâm tư dạy Quý Xuyên Bách bài tập, hỏi: “Chị, công việc này của chị hình như có chút nguy hiểm nha, nếu nghi phạm không đi, có thể sẽ làm tổn thương đến chị, chị, chị có muốn đổi công việc không?”
Quý Xuyên Bách gật đầu đồng ý, “Đổi công việc.”
Hàn Hâm Tinh suy nghĩ một chút, “Mẹ rất lợi hại, tại sao phải vì lo lắng của hai người mà đổi công việc, mẹ muốn làm gì thì làm cái đấy, nếu là em, sau này em sẽ không vì người khác mà buông tha cho thứ mà mình kiên trì.”
Tô Anh nở nụ cười, “Tinh Tinh à, sao cái đầu nhỏ của con luôn không giống người khác?”
Han Hâm Tinh nói: “Mẹ, sau này chúng con lớn lên sẽ rời bỏ mẹ, nhưng bây giờ mẹ đang kiên trì một thứ gì đó, con hy vọng thứ mẹ có càng nhiều hơn và nhiều hơn nữa, không phải vì ai mà từ bỏ thứ gì đó, mẹ, con yêu mẹ nhiều lắm, không muốn mẹ từ bỏ gì cả.”
Tô Anh trong lòng mềm nhũn không chịu nổi, ôm Hàn Hâm Tinh vào trong ngực, hôn lên trán cô bé, “Cám ơn con, mẹ cũng yêu con, dù không làm mẹ con, thì mẹ cũng thương con.”
Cố Xán Xán vốn muốn phụ họa cậu út, lúc này vội vàng tỏ thái độ,”Mẹ, con biết rồi, mẹ đi làm chuyện mình thích đi, con ủng hộ mẹ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play