Liễu Du “ Con đã trở lại rồi ”

 

Kỷ Ân nhìn người chú xinh đẹp đang nghẹn ngào, cảm nhận được vòng tay ông run rẩy ôm chặt mình trong lòng không khỏi hoài nghi. 

 

Trở lại? Trở lại gì cơ?  

 

Mà khoan! Người này gọi cậu Con!? Không lẽ! 

 

Kỷ Ẩn cẩn thận dò hỏi “ Chú là… Ức! "

 

Kỷ Ân chưa kịp hỏi rõ bỗng một đoạn ký ức nguyên chủ đột ngột xuất hiện, những mảnh ký ức đồng loạt ùa vào đầu khiến cậu đau điếng.

 

Liễu Du thấy cậu gọi mình như thế cũng không thấy bất ngờ vẫn ung dung.

 

Nhung khi nhìn thấy cậu ôm đầu kêu đau, khuôn mặt ông vốn luôn bình tĩnh giờ đây lại hiện đầy vẻ lo lắng. 

 

Ông luốn cuốn vỗ nhẹ vào người cậu ttiện tay rót cho cậu cóc nước đưa đến tay cậu dịu dàng nói “ Nếu không nhớ cũng không sao ”

 

***

 

Hai người cha con Kỷ cùng Hoắc Dục, Bùi Nguyên trừ Liễu Du khi đi vào nhìn thấy Kỷ Ân tỏ vẻ sợ hãi đã đi ra ngoài chừa lại không gian riêng cho hai cha con họ. 

 

Bùi Nguyên dù sao cũng là  bác sĩ lúc nãy có y tá gọi nên đã đi coi bây giờ ngoài phòng bệnh chỉ có ba người. 

 

Gia chủ Kỷ gia Kỷ Phong con trai lớn của ông Kỷ Thiên và Gia chủ Hoắc gia Hoắc Dục. 

 

Kỷ Phong dò hỏi Hoắc Dục về tình hình Kỷ Ân, Hoắc Dục tóm tắt tình hình nói gõ vì sao gặp được Kỷ Ân cũng nhưng chuyện cậu bị người ta bỏ thuốc mê sau đó được hắn đưa đến đây. 

 

“ Chuyện là nh- ”

 

*Rầm

 

Kỷ Phong cùng Hoắc Dục đồng loạt nhìn Kỷ Thiên đứng bên cạnh, bàn tay Kỷ Thiên vì đấm mạnh vào tường vì thế trày da chảy máu. 

 

Kỷ Thiên đứng một bên nghe hết tất cả tuy khúc đầu hắn còn nhịn được, nhưng khi nghe thấy Kỷ Ân bị hạ thuốc sợ dây lý trí cuối cùng của hắn liền bọc phát liền đấm mạnh vào tường. 

 

Hắn gào lên “ M* kiếp thằng bé còn chưa thành niên bọn chúng dám ”

 

Kỷ Phong thấy thế nghiêm nghị nhìn Kỷ Thiên nói “ Kỷ Thiên! Còn ra thể thống gì! Con mau đi xử lý vết thương đi! ” 

 

“ Vâng ” 

 

Kỷ Thiên nhớ lại ở đây còn có người khác  cũng nghe lời Ba mình đi xử lý vết thương sẵng tiện điện một cuộc gọi làm chút chuyện. 

 

Ông thấy Kỷ Thiên nghe lời mình nói, quay sang Hoắc Dục nói “ Để ngài Hoắc đây chê cười rồi ”

 

Hoắc Dục cũng không để tâm trả lời “ Không sao ”

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play